MeMaria.org
Radio Giờ Của Mẹ - Giờ Bình An - Giờ Tin Yêu - Giờ Hy Vọng
(714) 265-1512. Email: Kim Hà
banner
Google Search
memaria www  

Local Search
PayPal - The safer, easier way to pay online!
top menu :: mẹ maria
Thay đổi kích cỡ chữ đọc:
  
Ý Nghĩa Lễ Tro Đầu Mùa Chay?
Chủ Nhật, Ngày 2 tháng 4-2017
 
Ý nghĩa lễ Tro đầu mùa Chay?

Hỏi: Ngày Lễ Tro có nói trong Kinh thánh không? Xin cho biết đoạn nào trong Cựu ước hay Tân ước ? Lễ Tro có ý nghĩa gi?
 
Đáp: Lễ Tro nhắc nhớ tín hữu về nguồn gốc của mình: Thiên Chúa dựng nên con người từ bụi đất, sách Sáng thế đoạn 2 câu 7: "Thiên Chúa lấy bụi từ đất (dust) nặn ra con người , thổi sinh khí vào lỗ mũi và con người trở nên một sinh vật".
- Trong lễ Tro, thứ Tư đầu mùa Chay, chủ tế nhắc lại tập tục trong Cựu ước: khi người ta tỏ lòng sám hối tội lỗi mình, người ta thường xức tro trên đầu và mặc áo nhặm (áo dệt bằng lông thú vật, mặc vào rất ngứa ngáy khó chịu)
Khi giáo dân xếp hàng lên chịu tro, chủ tế xức tro trên đầu ngươòi ta, hoặc theo kiểu bên Mỹ, vẽ hình thánh giá trên trán, và nói: "Hãy nhớ mình là tro bụi và sẽ trở về bụi tro".
- Dù nguồn gốc của con người hèn kém như tro, như bụi đất, nhưng con người được Thiên Chúa yêu thương, cứu chuộc, và sau này sẽ được sống lại để hưởng phúc đời đời. Hãy gắng ăn năn đền tội, lập công phúc để được hạnh phúc muôn đời
(3 phần trình bày)
Phần chính 1:
THỨ TƯ LỄ TRO
LỊCH SỬ VÀ Ý NGHĨA THẦN HỌC PHỤNG VỤ
Ngày Thứ Tư Lễ Tro, chúng ta nghe văng vẳng lời thánh ca từ Sách Sáng thế: Hỡi người hãy nhớ mình là tro bụi và sẽ trở về bụi tro. Lời Kinh thánh này nhắc nhở chúng ta ý thức về thân phận con người qua biểu hiệu "bụi tro" được dùng trong Kinh thánh và trong nghi lễ ngày Thứ Tư đầu Mùa Chay. Trong bài viết này tôi sẽ nói qua về lịch sử và ý nghĩa thần học phụng vụ của Ngày Thứ Tư Lễ Tro.
1. Lịch sử Thứ Tư Lễ Tro
Những Quy luật tổng quát của Năm phụng vụ nói về ngày Thứ Tư Lễ Tro như sau: "Mùa Chay bắt đầu từ Thư Tư Lễ Tro và kết thúc ngay truớc Thánh lễ Tiệc Ly. Ngày Thứ Tư đầu Mùa Chay có xức tro; ngày đó khắp nơi ăn chay" (số 28 và 29). Lời chỉ dẫn này cho chúng ta biết ý nghĩa của Ngày Thứ Tư Lễ Tro trong Năm phụng vụ, cũng như trong suốt Mùa Chay thánh. Với Thứ Tư Lễ Tro, Giáo hội bắt đầu Mùa Chay. Ngoài ra trong cơ cấu phụng vụ của ngày này, Giáo hội cử hành lễ nghi làm phép tro và xức tro.
Trong truyền thống phụng vụ từ thế kỷ thứ 7, Ngày Thứ Tư Lễ Tro là một ngày quan trọng, và không một lễ nào có thề vượt lên trên. Người ta cũng gọi ngày này là "Ðầu Mùa Chay" (Caput ieiunii), hay " Ðầu Mùa ăn chay 40 ngày" (Caput Quadragesimalis). Việc ăn chay trong Mùa này đã có từ thời Ðức Giáo Hoàng Gregoriô Cả (590-604).
Về nghi thức làm phép tro và xức tro, qua thời gian lễ nghi này đã có sự biến đổi từ một nghi thức nghi thức thống hối trong định chế về tập tục thống hối công cộng thời xưa. Lịch sử phụng vụ về việc thành hình Nghi thức cử hành bí tích thống hối và hòa giải, cũng như định chế Giáo hội về một số sinh hoạt đặc biệt, đã có tục lệ bỏ tro cho hối nhân công cộng đã phạm một số tội nặng cách công khai, mà mọi nguời đều biết, như chối bỏ đức tin, giết người, ngoại tình . . . Những người này bị loại ra khỏi cộng đoàn tín hữu. Ðể được nhận lại trong cộng đoàn, họ phải làm việc thống hối công cộng theo định chế Giáo hội đưa ra. Vào ngày thứ tư trước Chúa Nhật thứ nhất Mùa Chay, những hối nhân công cộng này sẽ tụ tập lại tại nhà thờ chính tòa, và sau khi xưng thú tội của mình, họ sẽ được Ðức Giám mục trao cho chiếc áo nhậm mang trên mình, rồi lãnh nhận tro trên đầu và trên mình. Sau đó họ bị đưổi ra khỏi nhà thờ và được chỉ định đi tới một tu viện để ở đó và thi hành một số việc thống hối đã ra cho họ. Vào sáng thứ năm Tuần thánh, các hối nhân này tụ tập lại tại nhà thờ chính tòa, được Ðức Giám mục xem xét việc thực hành thống hối của họ trong Mùa Chay, sau đó ngài đọc lời xá giải tội lỗi của họ để giao hòa với cộng đoàn. Từ đây họ được quyền tham dự các buổi cử hành bí tích. Tại Rôma, vào thế kỷ thứ 7, các hối nhân công cộng tập họp tại một số nhà thờ tước hiệu (tituli) của thành phố, cũng như tại 4 Ðại Vương cung thánh đường thánh Phêrô, thánh Phaolô ngoại thành, thánh Gioan Lateranô và Ðức Bà Cả, để cử hành nghi lễ như vừa nói trên đây.
Về sau định chế thống hối công cộng không còn nữa, tuy nhiên lễ nghi bỏ tro vẫn còn giữ lại trong ngày Thứ Tư Lễ Tro. Ðầu tiên chỉ có các tín hữu lãnh nhận tro trên mình. Về sau các Ðức Giáo hoàng và tín hữu đều lãnh tro, để tỏ lòng thống hối. Sang thế kỷ thứ 10, thì có việc làm phép tro và một lời nguyện kèm theo bắt chước cơ cấu thánh lễ, nghĩa là có lời nguyện giống như Kinh nguyện thánh thể, và việc lãnh nhận tro như khi cử hành việc rước lễ.
Vào thế kỷ thứ 11, cũng tại Rôma, Ðức Giáo Hoàng tập họp các giáo sỹ, giáo dân tại nhà thờ thánh Anastasia. Ngài làm phép tro, bỏ tro cho mọi người, sau đó tất cả đi kiệu về nhà thờ thánh nữ Sabina ở đồi Aventino. Trong khi đ kiệu, Ðức Giáo Hoàng và cộng đoàn hát kinh cầu các thánh. Tất cả đều mặc áo nhậm, đi chân không, để tỏ lòng thống hối ăn năn. Khi đoàn kiệu đến nhà thờ thánh Sabina, Ðức Giáo Hoàng đọc lời xá giải và cộng đoàn cùng hát bài "Chúng ta hãy thay đổi đời sống, Xức tro và ăn chay hãm mình, khóc than vì lỗi lầm đã phạm. Hãy khẩn cầu Thiên Chúa chúng ta. Vì Người rất từ bi nhân hậu sẵng sàng tha thứ mọi tội khiên" (Immutemur, xc. Ge 2, 13). Sau đó ngài cử hành thánh lễ. Ðó là trạm đầu tiên (statio) của Mùa Chay. Ngày nay vào Thứ Tư Lễ Tro, Ðức Giáo Hoàng cũng đến làm phép tro và bỏ tro tại nhà thờ thánh nữ Sabina theo truyền thống xưa. Trước đó có cuộc rước kiệu từ nhà thờ thánh Anselmô cũng trên dồi Aventino. Tại nhà thờ thánh nữ Sabina, ngài công bố sứ điệp Mùa Chay cho toàn thể Giáo hội (Sứ điệp Mùa Chay năm 2002 mang tựa đề: Anh em đã lãnh nhận nhưng không, thì hãy cho đi nhưng không [Mt 10,8]).
Vào năm 1091, Công đồng Benevento (Nam Italia) đã truyền cử hành nghi lễ bỏ tro cho tất cả các nơi trong Giáo hội. Trong khi bỏ tro, vị linh mục đọc lời : "Ta là thân cát bụi sẽ trỏ về cát bụi" (St 3, 19). Tro này lấy từ những cành lá đã được làm phép trong ngày Chúa nhật Lễ Lá năm trước để lại. Trước công cuộc canh tân phụng vụ của Công đồng chung Vaticanô II, lễ nghi làm phép tro và bỏ tro được cử hành trước thánh lễ. Vào năm 1970, khi công bố Sách Lễ Rôma được tu chính, thì lễ nghi này được cử hành sau phần phụng vụ lời Chúa. Ngoài câu trích từ Sách Sáng thế, còn có thêm một công thức dùng khi bỏ tro, lấy từ Phúc âm: "Hãy ăn năn sám hối và đón nhận Tin Mừng" (Mc 1,15). Với công thức mới này được thêm vào, thì biểu hiệu "tro" đã mang thêm một ý nghĩa mới nữa đó là việc canh tân đời sống trong suốt Mùa Chay thánh. Sau đây là một trong hai lời nguyện làm phép tro: "Lạy Chúa, Chúa nhân từ đối với ai khiêm tốn, và tha thứ cho kẻ biết ăn năn. Xin nghe lời chúng con khẩn nguyện và rộng tay giáng phúc cho hết thảy chúng con sắp nhận lấy tro này, để chúng con kiên trì giữ bốn mươi ngày chay thánh, và nhờ đó được nên tinh tuyền, xứng đáng cử hành mầu nhiệm Vượt qua của Ðức Kitô, Con Một Chúa, Ðấng hằng sống và hiển trị muôn đời" (còn có một lời kinh khác trong Sách Lễ Rôma).
2. Ý nghĩa việc bỏ tro và ngày Thứ Tư Lễ Tro
Trong Cựu Ước, việc xức tro và mặc áo nhậm được dùng để thực hành và biểu lộ lòng thống hối cá nhân hay toàn thể cộng đoàn dân Israel. Tro chỉ thân xác chúng ta là bụi tro, sẽ phải chết (xc. St 3,18.27; Giob 34, 17; Gr 6, 26; 25, 34; Est 4,13; Is 58, 5; Dn 9,3; Giona 3,6; Giudith 4,16; 9,1).
Trong truyền thống các đan sĩ và tụ viện, tro được dùng để nói lên mối liên hệ với sự chết và sự khiêm nhường thống hối trước mặt Chúa. Vì thế, các tu sĩ, các đan sĩ có tục lệ tại một số nơi, muốn nằm trên đống tro với chiếc áo nhặm để chết. Thánh Martino thành Tours bên Pháp đã nói: "Không gì xứng hợp hơn cho một tu sĩ là việc nằm chết trên đống tro bụi". Các vị này lấy tro đã được làm phép trong ngày Thứ Tư Lễ Tro, rồi vẽ hình thánh giá trên đất, trên đó còn trải thêm áo nhặm và rồi các vị nằm trên đó khi hấp hối và khi chết. Các tu sĩ cũng có thói quen trộn tro vào bánh như của ăn. Ðó là một hình thức hãm mình nhiệm nhặt mà các tu sĩ phải giữ.
Từ đây chúng ta nhận ra, trước tiên Giáo hội đã đặt nền tảng cho việc thống hối, đó là nhìn nhận lại tình trạng nguyên tuyền của ơn thánh đã bị mất do tội nguyên tồ, và hậu quả là con người xa Thiên Chúa, ttốn tránh Thiên Chúa. Con người sẽ phải chết như là một hậu quả của tội lỗi. Vì thế cần phải "quay trở lại" một cách tận căn, như ý nghĩa diễn tả qua từ "canh tân" trong ngôn ngữ Do thái, là quay ngược lại với 360 độ. Ðàng khác suy tư về bụi tro, để cho thấy sự yếu hèn của mình và tính cách tùy thuộc vào Thiên Chúa vì con người được Ngài tạo dựng. Nhưng Thiên Chúa đoái thương và ban ơn cứu rỗi. Phụng vụ đã diễn tả nền tảng này qua các biểu hiệu và các lời kinh của ngày Thư Tư Lễ Tro.
Cùng với một số biểu hiệu khác được Giáo hội dùng trong Mùa Chay, như mầu áo lễ tím, không đọc Kinh Vinh Danh, không trưng bông hoa trên bàn thờ, không dùng đàn trong thánh lễ, bụi tro cũng được dùng để cho thấy tính cách thống hối của Mùa Chay và thân phận của con người hay chết.
Nói tóm lại, lễ nghi làm phép tro và bỏ tro trong ngày Thứ Tư Lễ Tro gợi ra cho tín hữu về một thời điểm quan trọng đang bắt đầu liên hệ tới ơn cứu rỗi của họ, đó là Mùa Chay. Ðồng thời, lễ nghi khởi đầu này cũng đề ra cho tín hữu một hành trình phải đi theo trong thời gian suốt Mùa Chay.
Hành trình đó là thực hành các việc làm biểu lộ sự thống hối, sống bác ái; đàng khác, tín hữu cũng phải đi sâu vào tâm tình thống hối, khi suy tư về thân phận con người, về lỗi lầm của mình và nhu cầu khẩn thiết phải trở về, phải canh tân cuộc sống. Tuy nhiên, tín hữu không làm những việc này trong ý thức khổ
(Theo Tinh Thần)
Phần 2: "Tro"
Ý NGHĨA “TRO
(MJTRUONGLUAN C.Ss.R)
Hàng năm, mỗi người Công Giáo đều đến tham dự Thánh Lễ vào Thứ Tư đầu Mùa Chay. Còn được gọi là Thứ Tư Lễ Tro.
Tro” có ý nghĩa gì đối với con người? Có liên quan gì đến đời sống Đức Tin người Công Giáo chúng ta? Và tại sao lại phải xức “tro” trên trán? 
Từ ngàn xưa vào thời Cựu Ước, “tro” đã mang hai ý nghĩa nhắc nhớ con người phải biết sống như thế nào. Thứ nhất, “tro” tượng trưng cho “sự thống hối ăn năn” và thứ hai, cho “đời sống khiêm nhường.”
Trong sách Sáng Thế 18:27, chúng ta nghe Abraham tự thú nhận: “Này tôi quả đường đột thưa với Chúa tôi – tôi chỉ là tro bụi.”
Về sau vào thế kỷ thứ 4 Công Nguyện, Giáo Hội mới bắt đầu dùng tro trong các nghi thức phụng vụ. Trong thời điểm này, những kẻ tội lỗi và hối nhân rắc tro trên thân mình. Họ bị trục xuất ra khỏi cộng đoàn trong một thời gian ngắn để thống hối ăn năn vì những trọng tội họ đã phạm – như tội phản đạo, chối đạo, sát nhân và ngoại tình.
Đến thế kỷ thứ 7, nghi thức thống hối này đã biến dạng và được áp dụng vào ngày Thứ Tư Lễ Tro. Kẻ có tội phải mặc áo nhặm và xức tro trên mình. Đồng thời, phải sống xa gia đình suốt cả Mùa Chay. Những người này không được bước vào Nhà Thờ và cũng không được nói chuyện với bất cứ một ai. Họ phải làm việc đền tội, cầu nguyện và ngủ dưới đất hoặc trên rơm và cũng không được tắm rửa hoặc cắt tóc cạo râu. Vào ngày Thứ Năm Tuần Thánh, những hối nhân này được ban ơn xá giải và trở về với gia đình. 
Truyền thống này bắt đầu phổ biến và được áp dụng cho toàn thể Giáo Hội hoàn vũ vào thế kỷ thứ 11 – dưới triều đại của Đức Thánh Cha Urbanô đệ II. 
Ngày nay, vào mỗi Thứ Tư Lễ Tro, các linh mục dùng tro gạch dấu thánh giá trên trán của bản thân mình và từng giáo hữu. Tro này chính là tro của những chiếc lá vạn tuế của Lễ Lá năm trước đã được đốt đi. Tro nhắc nhở các giáo hữu về thân phận con người. Con người được dựng nên từ bụi tro. Tro được sức lên trán để khắc ghi vào tâm trí thực tại cát bụi của con người chúng ta. Vì vậy, khi dùng tro ghi dấu Thánh Giá trên trán, linh mục sẽ đọc: “Ta là thân cát bụi – sẽ trở về cát bụi” (St 3:19) hoặc “Hãy ăn năn sám hối và đón nhận Tin Mừng” (Mc 1:15).
THẾ THÌ “MÙA CHAY” và “LỄ TRO” CÓ LIÊN CAN GÌ ĐẾN TÔI?
Lá vạn tuế năm trước được đốt đi thành tro là một dấu chỉ thích đáng cho ý nghĩa của Mùa Chay. Lá vạn tuế năm trước được đốt đi cốt ý mời gọi mỗi một tín hữu chúng ta phải nhìn lại cuộc sống của chúng ta trong năm qua. Ta phải xét lại những thói hư tật xấu, cách cư xử và thái độ sống của mình đối với tha nhân. Ta phải thiêu đốt tất cả những gì xấu xa tội lỗi của ta thành tro bụi và quyết tâm tu sửa cuộc đời mình.
Đồng thời, ta cũng cương quyết theo gương Chúa Giêsu bước vào sa mạc cát bụi để đối diện kẻ thù của mình – chính là Satan. Satan hằng luôn xúi dục ta chiều theo tính đam mê xác thịt, ham hố quyền hành và tham lam tiền của. Nhìn nhận mình là bụi cát, ta noi gương Chúa Giêsu sống tín thác, tự khiêm và kính sợ Thiên Chúa.
Thiên Chúa kêu gọi chúng ta trở nên một tạo vật mới. Ngài muốn tái tạo và ban ơn cứu độ cho chúng ta. Song Ngài chỉ có thể tái tạo và cứu độ chúng ta khi nào ta tự hạ để nhìn nhận thân phận cát bụi của mình. Chỉ lúc đó, như Thánh Vương Đavít nói, Thiên Chúa sẽ: “Cất nhắc tôi lên từ đống phân tro.” 
Mùa Chay trao tặng cho chúng ta cơ hội để thay đổi và hoán cải cuộc đời. Tro là dấu chỉ nhắc nhở chúng ta thực tại Ơn Cứu Độ của Thiên Chúa.
TÔI PHẢI LÀM GÌ ĐÂY?
Nếu quý anh chị em thật sự muốn thực hiện những điều sau đây, thì chúng ta cần phải xin ơn can đảm để nói thật và sống thật với bản thân và với Thiên Chúa. Điều kiện căn bản và tiên quyết là: Sống Thật.
MỘT VÀI ĐỀ NGHỊ:
Gia đình tề tựu với nhau trong giờ cầu nguyện. Trong buổi cầu nguyện, ông bà, cha mẹ và mỗi một người con trong gia đình nêu lên một thái độ, cách ăn nết ở, hoặc một cách cư xử nào đó mà mình muốn thay đổi để làm cho mối tình gia đình chan hòa đầm thắm hơn.
Thí dụ về thái độ cần sửa đổi:
- Bất cập: “Đâu phải việc của tôi đâu mà tôi phải “xía” vào. Đổi thành quan tâm và tích cực hơn: “Tôi có thể giúp được gì không?”
- Ôm đồm: “Không có tôi thì chẳng có ai làm được gì cả.” Đổi thành chia sẻ, cộng tác và thoát ly – không dính bén: “Tôi cần sự giúp đỡ của bạn.”
- Hấp tấp – Nhiều người tự bào chữa rằng làm nhanh làm lẹ tức là nhanh nhẹ, tháo vác, sáng trí. Nhiều công việc kéo dài trì trệ vì hấp tấp. Đổi lại thành điềm đạm, thận trọng và nhẫn nại hơn.
- Lê thê – chậm chạp cà rề. Nói cách khác, lười. Đổi lại thành phấn khởi, tổ chức và chủ động hơn.
Thí dụ về cách ăn nết ở:
- Dọn dẹp phòng ở hằng ngày.
- Gìn giữ vệ sinh cá nhân thường xuyên: đầu tóc, quần áo, thân thể . . .
- Tập thể dục thường xuyên để gìn giữ sức khỏe
- Bớt ăn bớt uống.
- Bỏ bớt những đam mê về phim ảnh, rượu bia, thuốc lá.
- Đọc kinh cầu nguyện thường xuyên hơn
- Đọc một đoạn Thánh Kinh mỗi ngày và suy niệm
Thí dụ về cách cư xử:
- Thay vì âu sầu, đổi thành tươi vui với người.
- Thay vì dửng dưng, đổi thanh niềm nở tiếp đón – chào hỏi người thân, khách lạ hoặc bạn đồng nghiệp.
- Thay vì nói lại chuyện xấu của người khác – tức là phao đồn tin xấu, thì tìm những điều tốt để bản thảo và noi theo.
- Thay vì chê trách nhau, khen ngợi và cảm ơn nhau nhiều hơn.
- Thay vì nói một lời có nhiều ngụ ý ám chỉ, thì nói lời đơn thành yêu mến, khích lệ người nghe.
- Thay vì nói lời làm buồn lòng hoặc gây hoang mang, nghi kỵ và phân bì cho người nghe, thì ta quyết tâm nói những điều có lợi, tức là tạo niềm vui, bình an và tin tưởng cho người nghe.
2. Đặt ra kế hoạch giúp đỡ người nghèo. Để dành tiền lẽ, đồ hộp, quần áo, thức ăn khô, rồi chọn một ngày trong tháng, đem đến Nhà Xứ hoặc một cơ quan từ thiện nào đó để để trao tặng.
 
Phút Suy Tư
Hãy xé lòng

Hãy xé lòng
Mùa Chay mở đầu với một nghi thức cảm động: làm phép và xức tro. Khi cúi mình nhận một chút tro trên đầu, mỗi tín hữu, từ vị Giáo Hoàng trên ngai tòa thánh Phêrô cho đến người giáo dân ở miền quê nhỏ bé, đều khiêm tốn nhận mình là những tội nhân rất cần được ơn tha thứ của Thiên Chúa. Nghi thức xức tro cũng nhắc nhở chúng ta thân phận hữu hạn mỏng manh của mình, giống như bông hoa sớm nở chiều tàn.
Đi liền với nghi thức này là lời mời gọi trở về. Trước hết là trở về với Chúa, rồi trở về với tha nhân và trở về với chính mình. Lời ngôn sứ Giôen vang lên, vừa đanh thép quyết liệt, vừa tha thiết dịu dàng: Hãy trở về với Ta, trong chay tịnh, nước mắt và than van. Đây còn là lời hiệu triệu, là lời “tổng động viên” để quy hướng toàn dân về một hướng đi mới, đó là trở về với Chúa, canh tân cuộc đời. “Hãy xé lòng chứ đừng xé áo”, lời kêu gọi của vị Ngôn sứ không dừng lại ở những thực hành bề ngoài, mà phải thể hiện qua thiện chí sám hối, ăn năn và quyết tâm làm mới lại cuộc đời.
Xé lòng trước hết thể hiện một nỗi đau nghiêm trọng về thể lý. Người mẹ khi sinh con, đau đến xé lòng. Người bệnh ung thư giai đoạn cuối, đau đến xé lòng, phải cần đến các loại thuốc đặc trị giảm đau.
Xé lòng cũng là nỗi đau tâm lý, khi chứng kiến một người thân đau khổ. Đó là nỗi đau của những người mẹ có con bị giết trong cuộc truy sát của vua Hêrôđê, vì sợ mất ngai vương hoàng. Đó cũng là nỗi đau của biết bao người trong cuộc sống hng ngày, khi chứng kiến bạo lực, tai nạn và những sự dữ khác xảy đến cho người thân của mình.
Đối với người tín hữu, xé lòng còn là nỗi đau thiêng liêng, khi cảm nhận sâu sắc những sai lầm tội lỗi của mình, vì chúng xúc phạm đến Đấng Chí Thánh là Thiên Chúa. Trong kinh Ăn năn tội, chúng ta đọc: “Thì con lo buồn đau đớn, cùng chê ghét mọi tội con trên hết mọi sự. Con dốc lòng chừa cải, và nhờ ơn Chúa thì con sẽ lánh xa dịp tội và làm việc đền tội cho xứng”. Ngôn sứ Giôen đã dùng một ngôn ngữ biểu tượng để nói lên chiều kích nội tâm của sám hối. Ông đã dùng hình ảnh từ một thói quen của người Do Thái, đó là xé áo. Đây là một cử chỉ thể hiện sự kinh ngạc, tức giận (như trường hợp thày Thượng tế trong vụ án Chúa Giêsu – x. Mt 26,65). Theo ngôn sứ Giôen, xé áo đôi khi chỉ là diễn kịch để đánh bóng mình và tạo dư luận ồn ào. Tâm tình sám hối chân thành không dừng lại ở một cử chỉ bề ngoài, như việc xé áo, nhưng phải là “xé lòng”, tức là đau buồn và hối tiếc về tội lỗi đã phạm. “Xé lòng” là cảm nhận sâu sắc tình thương của Chúa dành cho ta, nhưng ta đã lạm dụng và phản bội tình thương ấy khi đi ngược lại với những giáo huấn của Ngài. Xé lòng” là tâm tình của vua Đavít sau khi phạm tội. Ông đã sám hối ăn năn và viết nên bài thơ “Xin thương xót con” - Thánh vịnh 50 tuyệt vời. “Xé lòng” còn là tâm trạng của người con thứ trong câu chuyện “Người cha nhân hậu” mà Chúa Giêsu đã kể trong Tin Mừng thánh Luca. Sau khi hồi tâm suy nghĩ, anh đã quyết tâm trỗi dậy, trở về với Cha mình, xưng thú lỗi lầm, nối lại mối tình xưa đã bị quên lãng do cám dỗ của cơn sóng cuộc đời.
Mùa Chay đã về. Đây là mùa sám hối ăn năn. Đây cũng là mùa lập công tích đức, “như con chim biết mùa làm tổ” (Trích trong Ngắm Rằng). Đây đó, có những cộng đoàn hoặc cá nhân chỉ dừng lại ở việc “xé áo” mà chưa “xé lòng”, tức là chỉ dừng lại ở những nghi thức bên ngoài, mà chưa mở rộng tấm lòng để cho ơn Chúa tác động thánh hóa bản thân mỗi người tín hữu. Thiếu sự hoán cải nội tâm, Mùa Chay chỉ như một sự kiện văn hóa; nghi thức sám hối chỉ là những công thức vô hồn; lễ nghi Tuần Thánh chỉ là một vở kịch làm vui lòng người xem và gây ồn ào náo nhiệt.
Một cách cụ thể, “xé lòng” đối với người tín hữu hôm nay là gì? Chúa trả lời qua ngôn sứ Isaia: “Cách ăn chay mà Ta ưa thích chẳng phải là thế này sao: mở xiềng xích bạo tàn, tháo gông cùm trói buộc, trả tự do cho người bị áp bức, đập tan mọi gông cùm? Chẳng phải là chia cơm cho người đói, rước vào nhà những người nghèo không nơi trú ngụ, thấy ai mình trần thì lấy áo che thân, không ngoảnh mặt làm ngơ trước anh em cốt nhục? (Is 58, 6-7). Thật là một áng văn chương tuyệt vời, rất cô đọng, thực tế và sâu sắc. Được viết ở thế kỷ 8 trước Công nguyên, lời ngôn sứ đã phảng phất giáo huấn của Tin Mừng: Hễ ai giúp đỡ những người bé mọn là giúp đỡ chính Chúa (x. Mt 25). Những thực hành bác ái ngôn sứ Isaia đã liệt kê trên đây là bằng chứng của một đức ái hoàn hảo, cụ thể hóa tình yêu đối với Chúa, qua việc quan tâm đến những người cùng khổ. Tiếc thay, trong cuộc sống của chúng ta, Mùa Chay vẫn cứ đến hằng năm, lời kinh nguyện ngắm của Mùa Chay vẫn vang lên rộn rã trong các thánh đường, nhưng vẫn còn những gông cùm của sự kỳ thị. Vẫn còn đó sự dửng dưng đến mức tàn ác giữa những người cùng chung huyết thống hoặc giữa những thành viên của một cộng đoàn đức tin. Tại một số xóm làng có Đạo, vẫn tồn tại những người cô đơn ít được quan tâm chăm sóc để có những nhu cầu tối thiểu cho cuộc sống. Phải chăng, chúng ta chỉ dừng lại ở việc “xé áo” mà chưa thực sự “xé lòng”?
Tiếp nối giáo huấn của Lời Chúa, vị chủ chăn của Giáo Hội Công giáo, Đức Thánh Cha Phanxicô, cũng mời gọi chúng ta hãy quan tâm đến những người nghèo khổ. Trong Sứ điệp Mùa Chay năm nay, 2017, Đức Thánh Cha đã nhắc lại câu chuyện người phú hộ và anh Lagiarô trong Tin Mừng thánh Luca, để mời gọi các tín hữu sống tinh thần Mùa Chay một cách cụ thể và hữu hiệu. Ai trong chúng ta cũng biết câu chuyện này và hiểu thông điệp mà Chúa muốn chuyển tải cho chúng ta qua những nhân vật của câu chuyện. Tuy vậy, một cách nào đó, đôi khi trong chính con người của chúng ta vẫn tồn tại một anh phú hộ dửng dưng kênh kiệu, cố ý lãng quên người nghèo khổ bên cạnh. Câu chuyện của hai ngàn năm trước, vẫn là câu chuyện của ngày hôm nay. Trong xã hội Việt Nam, có nhiều người giàu phung phí tiền bạc, trong khi có những nông dân nghèo ở miền quê và miền núi thiếu thốn cơ hàn. Đức Thánh Cha khẳng định: Tha nhân là một quà tặng đối với chúng ta. Tha nhân ở đây không chỉ là người bên cạnh, mà còn là những người trong một gia đình, một lối xóm, một cơ quan, một cộng đoàn. Nếu xác định tha nhân là một quà tặng của Thiên Chúa, mỗi người hãy cố gắng đón nhận nhau với sự trân trọng và cảm thông, xây dựng một tương quan hài hòa, thấm đậm chất men Tin Mừng qua phương châm: yêu người khác như chính mình.
Con người không thể sống một mình. Xa lánh mọi người làm sao ta sống? Giết hết người thì ta ở với ai? Những người bên cạnh đau khổ, làm sao ta có hạnh phúc? Con người hiện hữu không đơn thuần như cây cỏ hoang dã mọc bên đường, cũng không như những viên đá vô tri vô giác, hoặc những loài động vật giành nhau sống theo bản năng sinh tồn. Ngôn ngữ Việt Nam đã diễn tả ý nghĩa phong phú trong khái niệm “người ta”. Trong “ta” có “người” và trong “người” có “ta”. Giữa “ta” với “người” có dị biệt và tương đồng, có riêng tư và hội nhập. Từ thời sáng tạo, Chúa dựng nên con người theo hình ảnh của Ngài. Ngài cũng tạo cho họ một con tim biết yêu thương, một tự do biết chọn lựa. Con tim ấy có những khi lỗi nhịp. Tự do ấy có những lúc sai đường. Chính vì vậy, con tim phải chấp nhận chịu “xé ra”, mở lối để ơn Chúa đi vào, nhờ đó ta được trao ban sức sống, an bình thánh thiện và chan hòa yêu thương.
Mùa Chay chính là “mùa thuận tiện” để chúng ta nối lại nhịp cầu trở về với Chúa, hiệp thông yêu thương đối với anh chị em mình. Đừng nản lòng vì còn nhiều khó khăn thử thách. Cứ mạnh dạn bắc cầu vì Chúa đang chờ đợi và thêm sức cho ta. Cứ trao gửi yêu thương dù bất cứ hoàn cảnh nào, vì ai gieo rắc yêu thương, sẽ gặt an bình và ân phúc.
Hải Phòng, Mùa Chay 2017
 
Gm Giuse Vũ Văn Thiên


Kinh chuyen,
QP

God bless you!
www.tonghoimancoi.org 
Print In trang | sendtofriend Email | back Trở về
  
Tin/Bài mới
Cn 3982: Thiên Thần Tại Linh Địa Akita (1) (1/11/2018)
Cn 3922: Cuộc Hiện Ra Của Đức Bà Thành Công (our Lady Of Good Success) #2 (7/25/2017)
Cn 3921: Đức Bà Thành Công (our Lady Of Good Success) (7/21/2017)
Tin/Bài khác
Lễ Truyền Tin: Xin Vâng Như Mẹ Maria (3/24/2023)
Câu Chuyệ̣n 6: Nhờ Ơn Đức Mẹ Mà Hết Què (3/29/2017)
Câu Chuyệ̣n 1: Hãy Tin Tưởng Mẹ Maria (3/28/2017)
Tình Mẹ Còn Mãi, Lm Tạ Duy Tuyền (3/24/2017)
Fatima: Máu Tử Đạo Vẫn Còn Tiếp Tục Chảy, Lm Nguyễn Hữu Thy (3/24/2017)
MeMaria.org -- Từ 15/4/1999 lần truy cập -- Kim Hà [Valid RSS]
Copyright © 2011 www.memaria.org. All Rights Reserved. Powered by VNVN System Inc.
Best view with IE 7.0, Fire Fox, resolution 1024x768