TRỞ NÊN CHỨNG NHÂN TÌNH YÊU
Anh
chị em rất thân mến, chúng ta đã cùng Giáo hội hân
hoan mừng đón Chúa Phục Sinh và giờ đây
giống như mười một Tông đồ, có lẽ
chúng ta lòng cũng buồn rười rượi, bịn rịn
phải nói lời chia tay
với Chúa Giê-su vì hôm nay Người lên trời, và ngự
bên hữu Thiên Chúa Cha. Nhưng con thiết nghĩ
nỗi buồn này được lấp đầy với
niềm vui chan chứa, và ngôn từ chia tay
này được thay thế bằng lời
trấn an xác tín của Chúa Giê-su Ki-tô với các môn
đệ và với mỗi người chúng ta: Thầy sẽ
ở cùng các con mọi ngày cho
đến tận thế (Mt 28, 20). Các bài đọc hôm nay
chúng ta vừa nghe, đặc biệt trình
thuật ngắn gọn của Thánh Sử Mác-cô về
sự kiện Chúa Thăng Thiên cho chúng ta thấy: Mác-cô
không đơn thuần thuật lại chuyện
Đức Giê-su được đưa lên trời, ngự
bên hữu Chúa Cha, mà còn nhắn
nhủ mỗi người chúng ta hãy nhớ “bài sai” của
Chúa Giê-su gửi cho mọi người tin nhận vào
Người rằng: “Các con hãy đi kh ắp thế
gian loan báo Tin Mừng cho mọi loài thọ tạo, ai tin và
chịu phép rửa sẽ
được cứu độ; còn ai không tin sẽ bị
kết án” (Mc 16, 15-16). Nói cách khác, mỗi
người chúng
ta được Chúa mời gọi và được sai
đi làm chứng nhân cho Chúa tình yêu trong mọi hoàn cảnh sống, mọi thời
đại và mọi lãnh vực.
Trước
tiên, chúng ta nên hỏi bản thân: ai là chứng nhân cho Thiên
Chúa tình yêu? Và chứng nhân cho Chúa là người
như thế nào? Thông thường, anh chị em nghe
quý cha, quý sơ, quý thầy được
nhận bài sai đi truyền giáo, phục vụ ở
nơi này hay nơi khác, ở quê hương hay trên một
vùng đất xa lạ nào đó, chứ
ít ai nghe giáo dân được sai đi?!! Nghĩ như vậy
cũng là điều dễ hiểu, nhưng chúng ta
nên biết rằng: khi được chịu Bí tích Rửa
tội, chúng ta được trở nên người thuộc
về Chúa Ki-tô (Ki-tô hữu),
người được thông phần vào sứ vụ
tiên tri, tư tế và vương đế của Ngài; còn
nữa, chúng ta cam kết từ bỏ
mọi âm mưu đen tối của tội lỗi, ma quỷ
và hứa sống tín thác hoàn toàn nơi Thiên Chúa qua
việc sống đức tin và làm chứng cho Chúa qua
đời sống hằng ngày. Như vậy,
chứng nhân cho Thiên
Chúa tình yêu chính là mỗi một người Ki-tô hữu
chúng ta, là những người được khắc sâu
trong tâm khảm
mình ấn tín thánh thiêng không bao giờ phai mờ, là người
mặc lấy thánh danh Ki-tô hay là người mang tên Ki-tô hữu.
Như bài đ ọc 1 trích trong sách Công Vụ Tông Đồ,
Chúa Giê-su khẳng định: các
tông đồ sẽ được lãnh nhận sức mạnh
của Thánh thần khi Người ngự xuống trên các
ông.
Bấy
giờ các ngài sẽ là chứng nhân của Thầy Chí Thánh
Giê-su tại Giê-ru-sa-lem, trong khắp các
miền Giu-đê, Sa-ma-ri-a cho đến tận cùng
trái đất (x. Cv 1,8). Chứng nhân của
Thiên Chúa tình yêu là người
được Thánh thần thúc giục, nâng đỡ, ban
sức mạnh, can đảm, quả quyết, dũng cảm
ra khỏi con người yếu đuối, sợ
sệt, nhút nhát của mình, vứt bỏ những thú vui trần
tục, thói quen đam mê mà dám
tuyên xưng vào Thiên Chúa đã yêu thương nhân loại
đ ến nỗi trao ban Con Một yêu dấu của
mình để cứu độ con người tội
lỗi (x. Ga 3, 16). Còn gì đẹp hơn, cao cả hơn
tình yêu của một Thiên Chúa
trao ban chính sự sống mình cho chúng ta dù chúng ta bất xứng,
vô ơn!
Như
vậy, anh chị em chúng ta phải khẳng định một
điều là: đã là người Ki-tô hữu, tất cả
chúng ta đều là chứng
nhân của Chúa Ki-tô. Tuy nhiên, chúng ta sẽ làm
chứng cho ai và cho điều gì? Một câu
hỏi dường như không cần thiết và có lẽ
hơi dư thừa, nhưng nếu nhìn vào cuộc sống
gia đình, lịch sử bản
thân, và những thăng trầm, bước ngoặc lớn
trong đời sống đức tin của mỗi người,
chúng ta sẽ nhận ra rằng:
lắm lúc chúng ta không làm chứng cho Chúa tình yêu và cho Chân lý.
Lý do thì ôi thôi vô số, hơn cả
1001 lý chứng để biện hộ, biện minh hay giải
trình. Thay vì làm chứng cho Chúa Ki-tô đã
yêu thương tôi, đã chết cứu chuộc tôi, tôi lại
làm chứng cho “cái tôi”, cho “bản ngã” tự kiêu, hõm
hĩnh của mình. Thay vì làm chứng cho lòng
thương xót, lòng bao dung tha thứ của Thiên Chúa dành
cho tôi, tôi lại làm chứng cho sự cứng nhắc,
hành vi lên án và ghen ghét đối với chính mình và đối
với tha nhân. Thay vì làm chứng cho cử chỉ khoan
dung, chờ đợi và vòng tay rộng mở của Chúa
dành cho con người tội lỗi như tôi, tôi lại
làm chứng cho lối suy nghĩ kết án, xua đuổi
và tách biệt của mình
đối với anh chị em trong cộng đoàn; và còn vô
vàn nhiều điều khác mà đáng lẽ chúng ta phải
làm chứng, nhưng vì sự yếu đuối, chúng
ta đã nhiều lần thỏa hiệp với điều
bất chính hay cho tư lợi cá
nhân mình. Là con cái Chúa, chúng ta phải sống
trong sự thật, làm chứng cho chân lý, nhưng lắm lúc chúng ta lại làm chứng
gian. Chính vì nhận biết con người thật mỏng
manh, yếu đuối và dễ sa
ngã như vậy, thánh Phao-lô đã nhắn nhủ chúng
ta qua bài đọc 2, thư gửi giáo đoàn Ê-phê-sô: “Anh
em được ban thần khí khôn ngoan và mạc khải
để nhận biết Người. Xin cho mắt tâm hồn
anh em được
sáng suốt, để anh em biết thế nào là trông cậy
vào ơn Người kêu gọi, thế nào là sự phong phú
gia nghiệp vinh quang nơi các thánh...” (Ep 1, 17-18). Lời nguyện xin của thánh Phao-lô cho tín hữu Ê-phê-sô cũng chính cho mỗi
người Ki-tô hữu chúng ta. Thật không sai khi
chúng ta nhận mình yếu đuối,
nhưng với ơn Chúa, chúng ta tr ở
nên can đ ảm làm chứng cho Ngài. Chẳng chút gì sai khi
chúng ta nhận biết mình mù quáng trước lợi
danh, tiền, tài, tình, tham vọng và đam mê, nhưng với
thần khí khôn ngoan, đôi mắt tâm hồn của
chúng ta sẽ trở nên sáng suốt, can trường đứng
về phía chân lý và làm chứng
nhân cho tình yêu đích thật, làm chứng tá cho Thiên Chúa.
Anh chị em rất thân mến, chúng ta
đã biết mỗi một người trong chúng ta
được Thiên Chúa mời gọi trở
nên chứng nhân cho tình yêu Chúa và cho chân lý.
Tuy nhiên, sống trong một thế giới
đầy chuyển
biến như ngày nay, chúng ta phải sống chứng tá
như thế nào? Một niềm vui an
ủi chắc chắn cho
các Tông đồ, cho Giáo hội và cho chúng ta, đó là: mặc
dù Chúa Giê-su vinh hiển lên trời, nhưng
Người luôn đồng hành, ở cùng chúng ta mọi
ngày cho đ ến tận thế. Bằng chứng cụ
thể, mỗi ngày Ngài hiện diện
qua bí tích Thánh thể, trao ban chính sự sống Người
cho chúng ta. Trong mọi phút giây,
những khi ta quỵ ngã vì phạm tội, Ngài đồng
hành với chúng ta qua bí tích Giải hòa để ban ơn
tha thứ và bình an cho ta. Khi ta ốm
đau bệnh tật phần hồn cũng như phần
xác, Ngài đỡ nâng và cảm
thông với ta, v.v...Những cảm nghiệm này, tiên vàn các
Tông đồ là nhân chứng hùng hồn nhất
“...phần các ông, các ông đi rao giảng khắp mọi
nơi, có Chúa cùng hoạt động với các ông và củng
cố lời rao giảng
bằng những phép lạ kèm theo” (Mc 16,
20). Trong đời sống mục vụ và truyền giáo ở
xứ sở hoa anh
đào này, con cũng được nhiều anh chị em
chia sẽ: làm sao sống, giữ vững đức tin ở
đất nước phồn
thịnh Nhật Bản này; làm sao sống chứng tá cho Tin
Mừng và rao truyền Nước Chúa cho
những người chưa tin nhận Chúa, v.v...Và câu
chuyện đó luôn kết thúc bằng 4 chữ “khó lắm
cha ơi”
Thật sự, bản thân con cũng
đồng cảm với quý ông bà, anh chị em; nhưng
cũng nên khẳng định một điều
là “khó không có nghĩa là không thực hiện được”.
Nếu mỗi người chúng ta cố gắng bắt
đầu làm chứng tá cho Chúa
từ những việc làm bé nhỏ nhất, cử chỉ
yêu thương, vị tha, hài hòa và hiệp thông
với nhau. Và rồi từ tình yêu thương trong cộng
đoàn dù bé nhỏ ấy sẽ như hương hoa lan tỏa khắp nơi.
Hơn nữa, nếu chúng ta luôn tin tưởng rằng:
chúng ta không ‘đơn thân độc mã’ sống chứng tá
cho Tình yêu, nhưng các anh chị em khác đang cùng với
ta và nhất là Chúa Ki-tô Phục Sinh luôn đồng
hành, nâng đỡ ta trên bước đường trở
nên nhân chứng Tình yêu như tâm tình trong một bài
hát sinh hoạt “Phao-lô trồng, A-pô-lô tưới, Thiên
Chúa sẽ cho mọc lên. Tôi trồng, anh tưới,
Thiên Chúa cho
bông lúa vàng”.
Với niềm tin xác tín vào Chúa Ki-tô,
Con Thiên Chúa đã chịu chết cho nhân loại vì tình yêu.
Và hôm nay Ngài lên trời,
về cùng Chúa Cha, nhưng Ngài luôn ở cùng chúng ta cho đến
ngày tận thế, chúng ta
xin Chúa giúp sức mỗi người biết ý thức, can
đảm trở nên chứng tá cho tình yêu mà Ngài đã dành
cho chúng ta.
Chung lời ngợi khen Chúa Con,
Hân hoan thờ kính
một mình Ngài thôi.
Ứng viên của Chúa tình yêu
Nhiệt tâm, nhiệt huyết, nhiệt
thành chẳng ngơi,
Gần gũi, gắn
bó keo sơn
Nghị lực Thần
khí ơn trên tuôn trào.
Hoạt động hăng hái vun trồng,
Ân
sủng chan chứa, cậy trông không sờn
Người người góp sức
truyền rao
Khắp nơi dân
nước hoà ca vang trời.
Amen!
Lm.
Xuân Hy Vọng
|