Nộp thuế
Thời bấy
giờ, dân Do Thái đang sống dưới ách thống trị của đế quốc Lamã. Có những kẻ cộng tác với đế quốc, thì ủng hộ việc nộp thuế. Nhưng cũng có những người muốn lật đổ ách thống trị, thì chống đối việc nộp thuế, bởi vì làm
như thế chẳng khác nào nối giáo
cho giặc.
Trong một bối cảnh như vậy, câu hỏi có
nên nộp thuế cho César hay không, quả là một
cái bẫy. Trả lời là có
thì mất lòng dân. Còn trả lời
là không thì sẽ bị
kết án
là chống đối nhà nước. Trước hết Chúa
Giêsu bảo họ đưa cho mình xem
đồng tiền
La mã. Hành động này đẩy họ vào cái thế
phải trả lời cho chính
câu hỏi đã nêu ra,
bởi vì mang trong người
đồng bạc
La mã là chấp nhận những sự ràng buộc của La mã. Tiếp đến hình và chữ
ký trên đồng
tiền này đã đem lại cho Chúa
Giêsu một câu trả lời
đầy lý tưởng: Của César hay trả cho César, của
Thiên Chúa hãy trả cho
Thiên Chúa.
Với câu trả lời này, Chúa Giêsu
không nề nhằm mục đích đưa ra nền tảng
cho một học thuyết chính trị, cũng không hề có ý định
tách biệt thế giới làm hai. Một thuộc về
César, một thuộc vê Thiên Chúa. Ngài để việc này tuỳ cá
nhân quyết định vì mỗi người phải giải quyết về những đối nghịch giữa Thiên Chúa và
trần gian.
Là người
Kitô hữu, chúng ta có
hai quyền công dân đi
đôi với nhau, sở dĩ như vậy vì chúng
ta là công
dân của hai thế giới,
đó là thế giới trần gian và thế giới
thiên quốc. Như vậy, chúng
ta phải tôn trọng những đòi buộc của mỗi bên. Chính vì thế
mà trong bức thư
gởi tín hữu Rôma, thánh Phaolô đã
khuyên nhủ: Hãy vâng phục
các vị cầm quyền, hãy nộp cho
họ những gì chúng ta
mắc nợ. Mong rằng giữa hai quyền công dân này
không bao giờ xảy ra những xung đột, nhưng luôn đi song song và bổ túc
cho nhau, vì đạo chỉ đẹp khi ở trong đời và đời chỉ tốt khi ở trong đạo.
Còn nếu chẳng may xảy ra xung đột
thì người Kitô hữu phải biết cách giải quyết: Vâng phục Thiên Chúa hơn vâng
phục loài người. Đó là cách thức đã từng được người Kitô hữu giải quyết trong dòng lịch sử, mỗi khi có những
cấm cách và bách hại
xảy đến.
Vua Henri VIII nước
Anh đã kết hôn hợp
pháp, nhưng rồi ông xin
Đức Giáo Hoàng huỷ bỏ cuộc hôn nhân hợp
pháp ấy. Vì không có
nền tảng chính đáng, Đức Giáo Hoàng đã từ
chối. Và thế là ông
ra lệnh cho bạn bè
và các chức
sắc ký vào một bản
tuyên bố đồng ý chấp nhận hành động của ông. Nhiều người đã ký, nhưng Thomas More thì từ chối.
Nhà vua yêu
cầu Thomas More ý vào
nếu không sẽ bị tống giam và khép vào
tội phản loạn, nhưng Thomas More
vẫn khăng khăng từ chối. Ngài bị giằng
co giữa hai bổn phận. Một đối với Thiên Chúa và
một đối với nhà vua.
Và khi chúng
chống đối nhau, ngài không
còn một lựa chọn nào khác ngoài
việc trung thành với lề luật của Thiên Chúa.
Bởi vì, Thiên Chúa phải
chiếm chỗ nhất, phải chiếm địa vị số một trong tâm hồn và
trong cuộc sống của chúng ta.
|