[CN 33A-TN] SỬ DỤNG THỜI GIAN NHƯ MỘT
MÓN QUÀ THIÊN CHÚA ÂN BAN -- Lm. Xuân Hy Vọng
Khi ngồi đọc, suy gẫm về
Lời Chúa hôm nay, tôi chợt hồi tưởng những
buổi chia sẻ, hội thảo và hàn thuyên với các bạn
trẻ đã, đang đồng hành với tôi trên chuyến
lữ hành dài xa tít tắp của cuộc đời này. Thật
một sự trùng hợp ngẫu nhiên, đề tài của
ngày hôm ấy cũng chính là chủ đề của các bài
đọc trong Phụng Vụ hôm nay: tôi phải sử dụng
thời giờ và tài năng của tôi thế nào cho đẹp
lòng Chúa và có ích cho cộng đoàn cũng như bản thân?
Trước hết, chúng ta phải
xác tín một điều rằng: Thiên Chúa hằng tín trung,
trao ban mọi ơn sủng cần thiết cho tất cả
mọi người, theo nhu cầu và bậc sống của
mỗi người. Thiên Chúa chẳng hề hối tiếc
khi phải trao ban sự sống, tự do, và chính Con Một
Người cho chúng ta hầu chúng ta nhận biết kế
hoạch yêu thương và dấn thân bước theo Ngài.
Chẳng phải những ai luôn đặt niềm tín thác
vào Chúa và xây dựng lòng tín thành nơi tha nhân là người
tín trung hay sao? Duyên dáng, sắc sảo sẽ tàn phai,
nhưng lòng kính sợ Chúa và niềm thành tín sẽ lưu
truyền và được ca tụng (x. Cn 31, 30).
Tiếp đến, nói cho cùng, mọi
tài năng, thành đạt, tài nghệ, sở trường,
v.v... của chúng ta đều là hồng ân và ơn sủng
của Chúa trao ban. Vì thế chúng ta phải có thái độ
cảm tạ, biết ơn, nhận biết và trao ban phục
vụ. Trên thực tế, nhiều người trong chúng ta
thường có quan niệm hạn hẹp về tài năng
Chúa ban chỉ vỏn vẹn gói trọn trong những lãnh vực
như: nghệ thuật, âm nhạc, ẩm thực, lãnh
đạo, quản lý, hành chính, dẫn giải, hùng biện,
v.v...mà quên đi một điều khá quan trọng đó là
tài sử dụng thời giờ một cách hữu ích, và
sinh ích lợi cho phần hồn chúng ta. Phải chăng
điều này quá tầm thường đến nỗi
chúng ta chẳng cần lưu tâm đúng mức? Chúng ta là
con cái của sự sáng, của ban ngày, chúng ta không thuộc
về ban đêm và tối tăm (x. 1Tx 5, 5). Với lời
nhắn nhủ ấy của Thánh Phao-lô, chúng ta ý thức
được rằng: tài năng, ân sủng Chúa ban cho
chúng ta không phải để ‘cất giữ’ hay ‘trưng cất
trong tủ kính’, hoặc bị chôn vùi trong niềm kiêu hãnh,
thói tự cao tự đại của cái tôi; hơn nữa,
tính e ngại, sợ dèm pha, tiếng chê bai gần xa khiến
chúng ta ‘giả điếc, làm ngơ’ trước tiếng
mời gọi chia san, trao ban, phục vụ. Tài năng của
chúng ta tiên vàn chính là hồng ân Chúa ban, kế đến là sự
nỗ lực, rèn luyện, phát huy với lòng khiêm tốn nhận
biết. Vì thế, tài năng không phải để phô
trương, phô diễn, hay ‘cất giữ trong viện bảo
tàng của lòng mình’, mà tài năng phải được
chia san, chia sẻ với lòng hân hoan, và khiêm tốn phục
vụ vì “ai được lãnh nhận một cách
nhưng không thì trao ban nhưng không” (x. Mt 10, 8). Tóm lại,
tài năng chính là hồng ân của Chúa ban và cũng là trách
nhiệm chia san của người được lãnh nhận.
Hơn nữa, ai trong chúng ta cũng
có tài năng cả, có thể là tài năng đã chớm nở,
phát triễn, sinh hoa kết quả; hoặc tài năng
chưa được phát hiện ra vì lối suy nghĩ của
bản thân trói buộc mà không thể nhận ra tài năng
Chúa trao ban cho bản thân! Nhưng dù gì đi chăng nữa,
ai cũng có tài năng sử dụng thời gian, sử dụng
phương tiện, tiền bạc, v.v...hầu làm sáng
danh Chúa và sinh ích lợi cho cộng đoàn, gia đình, cho bản
thân. Như hai người đầy tớ tốt lành
trong đoạn Phúc Âm hôm nay đã biết sử dụng thời
gian, tài năng, đã tín trung trong việc nhỏ, và
được ông chủ giao cho công việc trọng đại
(x. Mt 25, 20-23), ước gì mỗi chúng ta cũng biết khiêm
nhường chu toàn trách nhiệm trao ban, chia san và phục vụ
cộng đoàn với lòng hân hoan, cảm mến.
Để kết thúc bài chia sẻ
này, xin được mượn lời của Đức
Cố Hồng Y Tôi Tớ Chúa Phan-xi-cô Xaviê Nguyễn Văn
Thuận giải bày về tài năng sử dụng thời
gian cho việc trao ban, dâng hiến và phục vụ anh chị
em như một lời nguyện cầu tha thiết (x. Niềm
Vui Sống Đạo):
Hãy dùng thời gian để suy nghĩ,
vì đó là nguồn mạch của sức mạnh.
Hãy dùng thời gian để chơi đùa,
vì đó là bí mật, của tuổi xuân trường
cửu.
Hãy dùng thời gian để đọc sách báo,
vì đó là nguồn mạch của kiến thức.
Hãy dùng thời gian để yêu và được
yêu,
vì đó là hồng ân của Thiên Chúa.
Hãy dùng thời gian để chọn bạn hữu,
vì đó là đường hạnh phúc.
Hãy dùng thời gian để tươi cười,
vì đó là âm nhạc của tâm hồn.
Hãy dùng thời gian để trao tặng,
vì đời quá vắn để sống ích kỷ.
Hãy dùng thời gian để mang Tin Mừng,
vì đó là sứ mạng cao cả của bạn.
Hãy dùng thời gian để cầu nguyện,
vì đó là sức mãnh liệt nhất trên quả
đất này.
Lm. Xuân Hy Vọng
|