MeMaria.org
Radio Giờ Của Mẹ - Giờ Bình An - Giờ Tin Yêu - Giờ Hy Vọng
(714) 265-1512. Email: Kim Hà
banner
Skip Navigation Links.
Expand <span onmouseover='TreeView_ToggleNode_Hover(this)' onmouseout='TreeView_ToggleNode_Out(this)'>Tài Liệu Về Đức Mẹ</span>Tài Liệu Về Đức Mẹ
Expand <span onmouseover='TreeView_ToggleNode_Hover(this)' onmouseout='TreeView_ToggleNode_Out(this)'>Đức Mẹ Việt Nam</span>Đức Mẹ Việt Nam
Lòng Thương Xót Chúa
Mục Bác Ái / Xin Giúp Đỡ Vn
Expand <span onmouseover='TreeView_ToggleNode_Hover(this)' onmouseout='TreeView_ToggleNode_Out(this)'>Tiểu Mục</span>Tiểu Mục
Expand <span onmouseover='TreeView_ToggleNode_Hover(this)' onmouseout='TreeView_ToggleNode_Out(this)'>Đề Mục Chính</span>Đề Mục Chính
Gallery
Expand <span onmouseover='TreeView_ToggleNode_Hover(this)' onmouseout='TreeView_ToggleNode_Out(this)'>Tác Giả Và Tác Phẩm</span>Tác Giả Và Tác Phẩm
Google Search
memaria www  

Local Search
PayPal - The safer, easier way to pay online!
top menu :: đức mẹ medjugorje :: hành hương mễ du 2006 (more ...)
Thay đổi kích cỡ chữ đọc:
  
Bài 29: Được Nghe Đức Mẹ Nói Và Được Thấy Mẹ Ở Medjugorje
Thứ Ba, Ngày 16 tháng 9-2008

Bài 29: Được Nghe Đức Mẹ Nói Và Được Thấy Mẹ Ở Medjugorje

§ Kim Hà

Lời nói đầu: Trong bài cảm nghiệm số 16 và số 25, chúng tôi có tường thuật về trường hợp đặc biệt của anh Phan Lễ, người khách hành hương đi trong nhóm thứ 12 đến Medjugorje. Anh là một thầy thuốc châm cứu giỏi, nhưng lại không chữa được bịnh cho chính mình. Anh trên 50 tuổi.

Anh Phan Lễ là người đi hành hương để tạ ơn Mẹ Medjugorje đã cứu sống anh. Năm 2004, khi chị của anh Lễ là chị Phan Hiếu đi hành hương với nhóm chúng tôi thì anh Lễ đang nằm hôn mê trên giường bịnh vì anh bị stroke (tai biến mạch máu não). Chị Hiếu định huỷ bỏ chuyến đi ấy để ở nhà chờ chôn em trai. Sau cùng, chị quyết định đi và nhờ nhóm chúng tôi cầu nguyện ráo riết cho em của chị là anh Lễ. Ngay khi chị còn ở Medjugorje thì anh Lễ được lành bịnh cách lạ thường. Năm 2006, anh Lễ đi đứng bình thường. Anh đến tận nơi, vào nhà thờ, leo núi, leo đồi để cầu nguyện tạ ơn Chúa và Mẹ Maria đã cứu anh và mời gọi anh đến với Chúa và Mẹ.

Khi anh Lễ chuẩn bị đi chung với nhóm chúng tôi thì anh được tin phải ra trình diện hội đồng Y khoa để xét nghiệm về tình trạng sức khỏe và trợ cấp an ninh xã hội của anh. Phiên họp ấy không thể hoãn dời được. Vì thế, anh phải đợi họp rồi mới đi sau, riêng khỏi nhóm. Trong suốt thời gian ở Medjugorje, tôi xin cha linh hướng và cả nhóm cùng cầu nguyện cho anh Lễ cách đặc biệt vì anh đi sau chịu thiệt thòi đủ thứ.

Anh Lễ được nhiều ơn trọng đại nhưng anh dấu kín, không muốn chia sẻ với nhóm khi còn ở Medjugorje. Đến trưa ngày 23/11/06, đúng vào dịp lễ Tạ Ơn, thình lình, tôi nhận được một cú điện thoại viễn liên (long distance) của anh Lễ. Anh kể rằng tối hôm 22/11/06 là lần đầu tiên mà anh chia sẻ cảm nghiệm của anh cho người bạn ở cùng phòng với anh là anh Joseph Nguyễn. Đó là ơn lành đặc biệt mà Đức Mẹ Maria đã ban cho anh trong mấy ngày ngắn ngủi mà anh đến Medjugorje. Nghe xong, anh Joseph bắt buộc anh Lễ phải hứa là sẽ kêu điện thoại kể cảm nghiệm cho tôi để tôi viết ra và chia sẻ cho toàn thế giới biết về ơn mà Mẹ ban cho anh Lễ. Tôi cảm tạ Chúa và Đức Mẹ Maria vì Mẹ muốn anh Lể phải kể để cho tôi có thể viết bài nảy kịp trong dịp lễ Tạ Ơn. Cảm tạ sự tế nhị của Mẹ Maria.

Vì quá xúc động nên anh Lễ kể không mạch lạc, còn tôi thi nghe qua điện thoại viễn liên không được rõ, nhưng sau khi nghe anh ấy kể ra cả 10 phút, tôi mới hoàn hồn đi kiếm máy thâu thanh để thâu lời anh Lễ qua điện thoại. Tôi xin kể những điều mà anh Lể kể cho tôi, chắc chắn là có thiếu sót. Tôi hy vọng có dịp sẽ đưa lời chứng của anh Lễ lên radio GCM. Một điểu trở ngại là vì âm thanh quá nhỏ và bị rè, nhưng nếu quý vị không chê thì chúng tôi sẽ thu xếp đưa lời chứng này lên Radio: GCM/Bình An.

“Lạy Chúa Thánh Thần, con xin Chúa xức dầu trên trí khôn con, trái tim con và hai bàn tay của con để con kể lại một cách chính xác vể những gì mà anh Phan Lễ đã kể cho con nghe vào dịp Lễ Tạ Ơn, ngày 23/11/06. Xin Đức Mẹ Maria là Đấng ban muôn ơn lành cho anh Lễ, xin Mẹ hướng dẫn đôi bàn tay con và linh hồn con để con kể lại cách trung thực những gì Mẹ đã làm qua anh Lễ. Amen.”

Anh Lể kể cho tôi nghe như sau:

Được nghe tiếng Đức Mẹ nói và thấy Mẹ Maria vào những phút đầu tiên mới đến Medjugorje.

“Tôi muốn kể cho chị biết là Đức Mẹ Maria quan tâm đến tôi một cách đặc biệt và ưu tiên. Khi tôi đi ba chuyến máy bay qua Medjugorje thì các nhân viên hãng máy bay đối xử với tôi như một hoàng tử, trong khi những người đi xe lăn khác không được đối xử tốt như tôi.

Thậm chí, khi tôi đến phi trường Split, nước Croatia, và đón xe taxi vào Medjugorje mà ông tài xế taxi tử tế đến nỗi kêu điện thoại để liên lạc với chị Jelena là người chủ nhà trọ của nhóm chúng ta. Trên đường đi, anh tài xế còn mời tôi uống cà phê nữa. Khi anh ta đưa tôi đến nhà trọ thì nhóm mình leo núi chưa về, chị Jelena đón tiếp tôi nồng hậu. Chị xách vali cho tôi, đưa tôi lên lầu, chỉ phòng cho tôi và dặn tôi tắm rửa, nghỉ ngơi chờ nhóm mình về. Tôi vội vàng đi tắm. Tắm xong, tôi nhìn qua cửa số và thấy núi thánh giá. Trước khi đi, chị của tôi là chị Hiếu Phan đã cho tôi xem hình núi thánh giá nên tôi say mê nhìn ngắm cây thánh giá ở trên núi cao kia, đàng sau nhà thờ.

Tôi nhớ, lúc đó, tôi nằm một nửa người trên giường còn hai chân thì duỗi dài ra, thòng xuống đất. Một hồi sau, tôi nhắm mắt lại. Bỗng nhiên, tôi nghe có tiếng nói của người phụ nữ (Đức Mẹ Maria) vang dội thật lớn như âm thanh nói trong một nhà thờ lớn, mà tôi không phải nghe được bằng lỗ tai, mà là trong tâm hồn. Mẹ nói với tôi trong suốt 45 phút. Tôi có nhiều điều để nói với nhóm mình, và nhiều điều tôi phải về Việt Nam để nói với các vị linh mục.

Tôi xúc động nhiều khi kể lại cảm nghiệm này. Đêm qua, lần đầu tiên tôi kể cho Hỷ (Joseph Nguyễn) nghe, và tôi đã khóc oà lên như một đứa bé, không phải khóc vỉ đau khổ mà là khóc vì quá sức vui mừng. Đức Mẹ Maria nói:

“Đây là những người anh em của con. Con hãy hội nhập cùng với anh em trong nhóm. Họ cầu nguyện cho con. Con hãy chữa lành cho họ vì họ là những người cần được chữa lành cả hồn lẫn xác. Con đừng quên những người anh em mà Mẹ gửi cho con.”

Ngay lúc ấy, tôi thấy thị kiến một nhóm người đông đảo bu quanh tôi. Tôi nghe Mẹ nói và nhìn thấy đám đông, tự nhiên tôi run quá, nên ngồi bật dậy và khoá cửa phòng hai lần.”

(Chú thích của Kim Hà khi nghe anh Lễ kể:

Tôi ngắt lời anh Lễ và hỏi anh:

“Anh có nghĩ là những người bu quanh anh là các linh hồn ở luyện ngục không? Hay họ là người trong nhóm mình?”

Anh Lễ đáp cách quả quyết:

“Không phải là các linh hồn mà là 33 người trong nhóm mình!”)

Anh Lể nói tiếp:

“Tiếng nói cứ vang dội trong hồn tôi và hương hoa hồng tỏa thơm ngát. Mẹ Maria nói tiếp với tôi:

“Con đến đây thăm Mẹ (Medjugorje). Mẹ là Mẹ của con. Con không nhận ra Mẹ. Con đừng sợ. Mẹ là Đấng Vô Nhiểm Nguyên Tội”

Nghe Mẹ xưng danh như thế, lòng tôi cảm thấy bình tĩnh và lâng lâng. Đức Mẹ Maria nói chuyện lâu lắm.

(Anh Lễ kể riêng: Tôi xin kể một chút là tôi làm việc cho Chúa bao nhiêu năm. Đáng lẽ tôi có thể là linh mục rồi, tôi có đi tu từ khi nhỏ đến lớn. Có dịp thì tôi sẽ kể cho chị nghe cuộc đời của tôi, lý do tại sao tôi không thể đi tu tiếp. Tôi là thầy thuồc châm cứu thuộc loại giỏi vì tôi đã cứu được những bịnh nhân bị ung thư, gần chết…)

Đức Mẹ Maria vẫn tiếp tục nói trong linh hồn tôi. Mẹ âu yếm vỗ về tôi. Giọng của Mẹ êm dịu và vang dội trong linh hồn tôi. Tôi không bịnh để mà có ảo tưởng, tôi không bị bịnh tâm lý để bị ám ảnh. Tôi không có phản xạ gì. Mẹ tiếp lời:

“Mẹ cám ơn con vì con đã đến thăm Mẹ. Con lặng yên để Mẹ nói với con: đáng lẽ ra bịnh của con kỳ rồi là Chúa muốn rước con về, những Mẹ xin Con của Mẹ cho con sống thêm một thời gian nữa để Mẹ dùng con. Chính Mẹ cứu con sống! ”

Nghe Mẹ nói thế, tôi bật khóc trong vui mừng. Tôi cảm thấy mình tách rời khỏi thế giới vật chất. Mẹ nói tiếp:

“Con phải thương người ở cùng phòng với con (anh Hỷ), người ấy bịnh mọi cách. Con hãy cứu giúp và cấp cứu cho họ. Có hai người phụ nữ đầu tiên sẽ gặp con, con sẽ phải chữa lành cho họ.”

Sau đó, tôi gặp hai người phụ nữ đầu tiên là cô Hương (Los Angeles) và cô Loan (Texas). Và tôi biết ngay là mình phải dùng tài Chúa ban mà cứu chữa cho hai người này. Rồi Mẹ nói về công việc riêng mà tôi phải về Việt Nam nói với các linh mục.

Lúc Mẹ nói thì hương thơm bay khắp phòng của tôi. Hương thơm phưng phức. Tôi ngồi bật dậy để nghe Mẹ nói. Mắt tôi nhìn lên núi thánh, nơi có cây thánh giá. Tư nhiên, cây thánh giá ở trên núi bay lại gần chỗ phòng của tôi. Tôi thấy hình ảnh Chúa Giêsu chết treo thê thảm, ngài giăng tay trên thánh giá, máu tuôn đổ lênh láng, trông thật là đau thương. Tôi cứ dụi mắt kiếng và nghĩ rằng mình bị hoang tưởng. Nhưng mà tôi lành mạnh hoàn toàn rồi. Tôi khỏe mạnh mà. Đến khi lên núi thánh thì tôi thấy cây thánh giá màu trắng không có hình Chúa Giêsu nằm giang tay như trong thị kiến của tôi.

Đức Mẹ Maria còn nói và hiện diện với tôi vì hương thơm tỏa bay quá sức. Tôi thấy mình được an ủi, tôi thấy mình tách rời khỏi giường, khỏi cái va li rồi được nâng lên hoàn toàn. Tôi không biết mình có bay không mà thấy người mình nhẹ tênh tênh.

Đức Mẹ Maria nói tiếp:

“Con hãy cố gắng sống, hãy lảm nghề châm cứu. Con nhớ những người bịnh nhân đó khi con chữa cho người ta thì Mẹ tuôn tràn hồng ân cho con để con chữa cho người ta.”

(Thật ra tôi đã cứu nhiều trường hợp tai biến mạch máu não, ung thư, tiểu đường. Tôi biết là Mẹ tuôn đổ ơn qua bàn tay tôi để rồi Mẹ cứu người ta.)

“Bây giờ Mẹ tạm biệt con, con nghỉ đi cho khỏe nhé.”

Ngay lúc ấy có một sức đẩy tôi nằm xuống giường. Trong chớp nhoáng, tôi thấy Đức Mẹ Maria đẹp vô cùng. Vừa đẩy tôi nằm xuống thì Đức Mẹ Maria bay đi. Tôi sung sướng nhìn thấy Mẹ mặc áo màu xanh và trắng. Lòng tôi quá xúc động, các thớ thịt như nhẹ hẳn đi.

Tối qua(22/1/06), tôi vừa kể cho Hỷ nghe vì Hỷ lái xe từ Los Angeles xuống nhà tôi ở San Diego để nhờ tôi châm cứu chữa bịnh cho Hỷ. Sau đó, chị dâu của Hỷ là cô Hương sẽ xuống gặp tôi để chữa bịnh.

1. Các ơn mà anh Phan Lễ nhận được khi cùng với nhóm đến dự lễ ở nhà thờ Thánh An-Tôn, vùng Humac.

Khi nhóm mình đến nhà thờ Thánh An-Tôn, lúc chị (Kim Hà) dâng lời nguyện thì tôi nghe được tiếng nói của Đức Mẹ Maria. Mẹ bảo tôi rằng:

“Con hãy đến nói chuyện với chị Kim Hà!”

Lúc ấy, chị đang dâng lời cầu nguyện làm sao mà tôi dám đến nói chuyện với chị. Tôi nghĩ là Mẹ quan tâm đến chị lắm. Có lẽ nếu tôi đến bên chị thì chắc là Mẹ sẽ ban lời nói đế qua tôi mà Mẹ an ủi chị đấy!”

Sau đó, một chị (có lẽ chị Mùi) trong nhóm dâng lời nguyện vì gia đình chị ấy không hạnh phúc, lại có người bịnh nhân trong nhà, Mẹ cũng nói với tôi là Mẹ lưu tâm đến gia đình ấy.

Khi có người thứ ba trong nhóm dâng lời nguyện thì Mẹ muốn ban ơn bình an cho người ấy. Tôi tiếc là không nói những lời mà Mẹ muốn tôi nói với ba người dâng lời nguyện hôm ấy.

2. Ngày Đức Mẹ Maria hiện ra với thị nhân Mirjana, ngày 2/11/2006:

Sáng sớm nhóm mình đến đợi trước cổng. Khi họ mở cửa thì mọi người dành nhau chạy vào cho nhanh kẻo hết chỗ. Lúc đó, tôi ngửi thấy mùi dầu thơm đi ngược chiều và đẩy tôi đi lui lại, nhưng tôi không bị té. Trong lúc đó, Hỷ dắt tôi chạy lên phía trước. Mẹ bảo tôi: “Con hãy cho họ vào đi!” Và mùi hương thơm lại xông lên nồng nặc. Thế là tôi lững thững vào sau những người khác. Đó là dấu lạ!

-Khi lên núi Krizevac, tôi ngửi được mùi hương hoa hồng nhiều lần, ít nhất là ba lần, giống như có ai cầm bình dầu thơm đi bên cạnh tôi. Tôi luôn ngửi thấy mùi hương thơm trong suốt thời gian ở bên Medjugorje. Tôi không dám chia sẻ vì ngại mất ơn đi. Tôi phải đợi từ từ mới gọi điện thoại chia sẻ với từng người trong nhóm mình.

Khi Chị Hiếu kể cho chị nghe về những ơn lạ mà tôi nhận được thì tôi bực lắm. Thật sự mà nói tôi còn được thêm nhiều ơn lạ khi về đến nhà mà chị Hiếu đã kể cho chị nghe rồi đó. (xin xem lại cảm nghiệm Medjugorje số 15 và 26) .

Đêm rồi, tôi và Hỷ thức khuya, Hỷ thúc giục tôi kể ra. Trong khi tâm tình, tôi khóc vì sung sướng. Tôi khóc to như con nít. Hỷ nói:

“Sao anh không nói sớm cho nhóm mình nghe để ai cũng được sung sướng như anh?”

Thật tình tôi cảm thấy hoan lạc, hoan hỷ trong ơn Chúa Thánh Thần. Tôi thấy lòng mình bình an vô cùng. Tôi sẽ kể cho từng người trong nhóm mình và tôi sẽ cố gắng chữa bịnh cho tất cả những người bịnh trong nhóm mình. Chị nên tổ chức hành hương Medjugorje nữa đi, vì tôi và Hỷ sẽ là hai người ghi danh trước nhất!”

Anh Lễ chấm dứt câu chuyện vì có bịnh nhân vừa từ Chicago đến tìm anh để nhờ trị bịnh cho họ. Tôi cảm động, bàng hoàng vì Đức Mẹ Maria thương nhóm chúng tôi cách đặc biệt: Chúa ban cho cô Trâm Cao ơn thị kiến. Mẹ ban cho anh Lễ được nghe lời Mẹ và nhỉn thấy Mẹ. Tất cả là để nói lên tình yêu và sự hiện diện thánh thiêng của Mẹ ở Medjugorje.

Ngày lễ Tạ ơn này thật đầy ý nghĩa đối với bản thân tôi, vì tôi được hai người bạn trong nhóm kêu điện thoại kể cảm nghiệm của họ cho tôi nghe. Còn cô Thảo đến thăm tôi và chia sẻ những niềm vui sau khi đi hành hương Medjugorje về. Cô Thảo nói rằng cô được chữa lành phần hồn vì cô không còn đau khổ khi chia tay bạn trai nữa. Cô nói rằng cô ấy sẽ đi hành hương Medjugorje lần nữa vào kỳ tới.

Hiện nay, tôi đang chờ chị Thu Lan (San Francisco) và chị Lai Nguyễn (Canada) là hai người trong nhóm kể cảm nghiệm. Đồng thời anh Hải (Canada), một độc giả cũng hứa viết cảm nghiệm của gia đình anh cho www.memaria.org. Tạ ơn Chúa và Mẹ Maria!

Kim Hà
24/11/06, lễ kính Các Thánh Tử Vì Đạo Việt Nam

Print In trang | sendtofriend Email | back Trở về
  
Tin/Bài mới
Bài 19: Tận Hưởng Sự Bình An Ở Medjugorje (9/17/2008)
Bài 20: Lời Chia Sẻ Của Cô Ana Sego, Hướng Dẫn Viên Du Lịch Tại Medjugorje (9/17/2008)
Bài 21: Cảm Tạ Mẹ Đã Thương Đến Con (9/17/2008)
Bài 22: Ơn Thị Kiến Chúa Ban Cho Cô Trâm Cao (9/17/2008)
Bài 23: Linh Mục Thomas Đỗ Thanh Hà Và Medjugorje (9/17/2008)
Tin/Bài cùng ngày
Bài 24: Câu Chuyện Về Thánh Cả Giuse Tại Medjugorje (9/16/2008)
Bài 25: Ơn Lạ Của Các Khách Hành Hương (9/16/2008)
Bài 30: Đức Mẹ Tiếp Tục Nói Chuyện Với Anh Phan Lễ (9/16/2008)
Bài 37: Sự Gặp Gỡ Hàng Ngày Giữa Đức Mẹ Và Mirjana Dragicevic (9/16/2008)
Bài 38: Các Cảm Nghiệm Của Khách Hành Hương Medjugorje (9/16/2008)
MeMaria.org -- Từ 15/4/1999 lần truy cập -- Kim Hà [Valid RSS]
Copyright © 2011 www.memaria.org. All Rights Reserved. Powered by VNVN System Inc.
Best view with IE 7.0, Fire Fox, resolution 1024x768