MẮC NỢ
Những hạt mưa rơi rất nhẹ Mà như giã nát tim con Những hạt mưa như châu lệ Khóc thương một kiếp phàm nhân
Đời con bước sầu lữ thứ Độc-mộc-con trĩu nợ đời Nốt gian nan, vần cực khổ Bềnh bồng tựa cánh bèo trôi
Chợ đời mênh mông, nhộn nhịp Trăm người bán, vạn người mua Bản đời chưa vào giai kết Chẳng ai mua nhạc bao giờ!
Cung đời con vẫn lỡ nhịp Câu thơ lạc vận ngu ngơ Mưa chiều dai dẳng không dứt Áo đời con ướt đam mê
Lâm thâm tiếng mưa đều nhịp Như cung đàn nhẹ hòa âm Con nhặt lần từng nốt nhạc Viết thành một khúc phân vân
Lâm râm hồn con cầu nguyện Tin Ngài vẫn mãi xót thương Xa xa ráng chiều ẩn hiện Xin Chúa cùng đi suốt đường
Tiếng mưa hay là tiếng Chúa? Xin giúp con nhận ra Ngài Cả cuộc đời con dang dở Nên nợ Tình Chúa suốt đời
TRẦM THIÊN THU
Ở TRỌ
Tháng ngày ở trọ nhà người Đời người ở trọ đất trời mà lo Gian nan vất vả hóa khờ Nhọc nhằn tay trắng biết nhờ cậy ai?
Hôm qua ở trọ hôm nay Hôm nay ở trọ ngày mai đời thường Ban ngày ở trọ đêm trường Đêm ngày ở trọ vô thường tháng năm
Ngủ say ở trọ chỗ nằm Một đời ở trọ khoảng trăm năm mình Đứng ngồi ở trọ bóng hình Con thuyền ở trọ bồng bềnh dòng sông
Một đời ở trọ bình thường Mà sao lại hóa vô thường, Chúa ơi! Hôm nay ở trọ cuộc đời Ngày mai xin được về Trời vĩnh cư
TRẦM THIÊN THU
CỎ DẠI
Tân toan đời cỏ dại Lẩn khuất bên nhà thờ Thanh thoát và ươn ái Xác, hồn cứ giằng co
Những hạt kinh sớm tối Xâu từng chuỗi tin yêu Dẫu đời con: Cỏ dại Vẫn khao khát vươn cao
Xin dang tay Thập giá Kính Chúa và yêu người Dẫu bao phen vấp ngã Nhưng tin yêu còn hoài…
TRẦM THIÊN THU
|