MeMaria.org
Radio Giờ Của Mẹ - Giờ Bình An - Giờ Tin Yêu - Giờ Hy Vọng
(714) 265-1512. Email: Kim Hà
banner
Skip Navigation Links.
Expand <span onmouseover='TreeView_ToggleNode_Hover(this)' onmouseout='TreeView_ToggleNode_Out(this)'>Tài Liệu Về Đức Mẹ</span>Tài Liệu Về Đức Mẹ
Expand <span onmouseover='TreeView_ToggleNode_Hover(this)' onmouseout='TreeView_ToggleNode_Out(this)'>Đức Mẹ Việt Nam</span>Đức Mẹ Việt Nam
Lòng Thương Xót Chúa
Mục Bác Ái / Xin Giúp Đỡ Vn
Expand <span onmouseover='TreeView_ToggleNode_Hover(this)' onmouseout='TreeView_ToggleNode_Out(this)'>Tiểu Mục</span>Tiểu Mục
Expand <span onmouseover='TreeView_ToggleNode_Hover(this)' onmouseout='TreeView_ToggleNode_Out(this)'>Đề Mục Chính</span>Đề Mục Chính
Gallery
Expand <span onmouseover='TreeView_ToggleNode_Hover(this)' onmouseout='TreeView_ToggleNode_Out(this)'>Tác Giả Và Tác Phẩm</span>Tác Giả Và Tác Phẩm
Google Search
memaria www  

Local Search
PayPal - The safer, easier way to pay online!
top menu :: suy niệm
Thay đổi kích cỡ chữ đọc:
  
Lướt Thắng Sự Ác, T.h
Thứ Sáu, Ngày 15 tháng 3-2013

LƯỚT THẮNG SỰ ÁC, T.H

Ngược Dòng Thời Gian

Khoảng năm năm về trước, khi một người mục tử dấn thân trong công cuộc loan truyền lòng Chúa xót thương, có một nhóm nhỏ gồm nhiều thành phần học sinh, sinh viên, công nhân, nội trợ, tiểu thương… kết lại cùng nhau. Một mặt họ chăm chỉ đi nghe giảng và cầu nguyện, một mặt họ về thảo luận cùng nhau, để lời Chúa thông qua bài giảng của người mục tử thấm sâu và triển nở, tạo sự thay đổi tận căn trong suy nghĩ và hành động của người tham dự.

Nhóm người bé nhỏ ấy nhận thức ra rằng đón nhận tình yêu thương của Chúa, thì phải biết yêu thương người khác bằng những việc làm nhỏ bé, thiết thực. Họ bắt đầu tỏa vào làng xóm xa xôi, lắng nghe những câu chuyện đời, mà ẩn chứa trong đó là những mảnh đời vỡ nát, đớn đau, và cần phải nâng đỡ về tinh thần, vật chất mới hy vọng có sự đổi thay tích cực.

Một ngày nọ, từ một xứ xa, có người cho tin : Một bà cụ bán xôi bị tai biến, giờ lại không có chỗ ở.

Tìm về xứ vùng sâu, gặp gỡ người này người kia, hỏi thăm xóm giềng, tìm cả tới cha sở tại, nghe ngài san sẻ những suy tư, mới hay vấn đề không dừng lại ở việc bà cụ bệnh và không nơi nương tựa.

Câu chuyện đưa các tình nguyện viên tới một vấn đề nhức nhối hơn. Bà cụ không quá nghèo, cũng tạm đủ ăn. Cơn bạo bệnh khiến con cái quáng quàng lo bà cụ... chết ! Lúc đó bà cụ ở cùng nhà với vợ chồng cô Út. Họ có hai con nhỏ.

Ma quỷ bắt đầu len lỏi vào đầu óc của một số con cái bà cụ. Họ ở xa kéo về, lo cụ chết một nhưng lo cụ chết không chia nhà mười. Thế là một quyết định được đưa ra : bán nhà chia nhau và dành một phần mướn nhà cho cụ ở, đợi cụ... chết !

Vào thời điểm đó, nhà đất sốt như tôm tươi, vừa mở lời, có người tới lụm nhà và chồng tiền cái rụp !

Tiền được phân chia như dự tính. Dĩ nhiên vợ chồng cô Út đang ở với bà dạt vòm, không còn nơi nương thân, đành phải dắt con cái nheo nhếch đi ở nhà thuê.

Dĩ nhiên bà cụ cũng được rinh đến một phòng trọ đợi ngày... lên thiên đàng. Khốn cho bà. Tiền tiêu hết, bệnh nó cũng tiêu từ từ. Bà thành ra yếu ớt chứ... chưa chịu chết !

Con cái bà cụ sau khi chia chác nhau tiền bán nhà của mẹ mà mẹ không chịu chết, chúng biến sạch sành sanh, chỉ có vợ chồng cô Út cùng hai cháu ở gần. Khổ thay vì bà cụ nghe con bán nhà, thành ra một nỗi đau gây ra cảnh dạt vòm, điêu đứng cho gia đình cô Út. Anh con rể cũng rất giận bà mẹ vợ cao số và lụy đám con hư, thành ra quan hệ thâm tình vỡ đổ và bà cụ này lâm cảnh ngặt nghèo về cả tinh thần lẫn vật chất.

Thật là đáng buồn, cùng với tốc độ đô thị hóa vù vù, thì tình người ngày mỗi vơi đi, giềng mối gia đình cũng chênh vênh theo mãnh lực đồng tiền. Quả là đáng buồn, đáng quan ngại.

Tình nguyện viên tiến hành tiếp xúc bí mật với bên A và bên B. Bên A là bà cụ rất nhớ cháu con. Bên B tuy giận mẹ, nhưng các cháu nhớ bà, và cô con Út tuy ngại anh chồng nhưng cũng đau xót mẹ.

Đàng khác bằng các kênh ngoại giao riêng của các cá nhân tình nguyện viên, câu chuyện được tóm tắt và gửi tới một chương trình nhân đạo xã hội của VTV. Tình nguyện viên gợi ý với đạo diễn tại sao lại không bắt cây cầu làm một buổi đoàn viên cuối năm, kết nối yêu thương, vực lại tương quan gia đình đang trên đà vực thẳm.

Ý nghĩ táo bạo đó được nhà đài chấp nhận và thế là có một tiệc đoàn viên phát đúng Đêm Giao Thừa năm đó. Một cái kết có hậu. Bà cụ tạm về ăn Tết với con, những tấm lòng của xã hội cũng có một chút quà tặng bà cụ lận lưng, và bếp nhà cô con Út tết ấy cũng ấm áp và đầy đặn.

Thế nhưng, khi mọi người cũng vỗ tay chúc mừng hoan hỉ, và vui đón Giao Thừa, thì một tình nguyện viên không hẳn đã vui. Lúc phụ ê kíp làm chương trình, người này thấy trong hốc nhà cô con Út có một cặp nạng gỗ, và dưới chân cầu thang gác xép của phòng trọ nghèo, đứa con trai của cô Út tầm 6 tuổi không muốn đứng lên. Nó có vẻ buồn bã và bứt rứt…

• Đứa Cháu Thiệt Thòi

Sau cái Tết ấy, tình nguyện viên quay lại gia đình Út. Bà cụ đã ngược về nhà tình thương. Cũng tạm an lòng, dù không ở cùng nhau nhưng nghĩa tình đã được nối lại, coi như tạm ổn.

Vấn đề lúc này là số phận của chủ nhân... đôi nạng gỗ, đứa con trai của cô Út.

Đó chính là bé HĐ mới sáu tuổi. Em bị một căn bệnh không thuốc chữa có cái tên rất Tây là Cophaxalan - tức hoại khớp háng mãn tính. Mới sáu tuổi, em đã phải trải qua biến cố gia đình xào xáo tương tàn, bị dứt ra khỏi mái ấm yêu thương, lốc thốc theo cha mẹ trôi nổi theo các cuộc dọn nhà, dù là nhà trọ. HĐ còn phải trải qua hai ca phẫu thuật thay khớp, và bác sỹ cho biết cứ theo thời gian em sẽ còn phải thay dài dài, và nếu em vận động nhiều, thì ít nhất hai năm sẽ lại mổ một lần, thay khớp mới cho phù hợp lứa tuổi.

Tìm tới trường tiểu học, cô giáo cho biết em học giỏi, nhưng tính khí hơi thất thường, và sức khỏe như thế là yếu kém, ngoài bệnh về khớp, em bị loạn thị nặng, đeo kính suốt đời. Em có dấu hiệu bị bệnh quá năng động, có lẽ do mổ nhiều nên ảnh hưởng.

Một chiến dịch dài hạn lập tức được triển khai, câu chuyện về HĐ được tình nguyện viên đưa lên mạng xã hội, và lập hẳn một chuyên đề thảo luận.

Kết quả là rất nhiều người vào cuộc. Diễn đàn DRD cấp học bổng cho em. Các bloger gom góp tiền quà thường xuyên tới thăm hỏi HĐ và một bloger là doanh nhân đã nhận tài trợ ổn định hàng tháng cho em. Hơi tiếc là hai năm sau bloger hỗ trợ em có tên là bonghonggai qua đời vì bệnh ung thư. Trước khi qua đời anh này cũng có lời nhờ một tình nguyện viên gần nhà HĐ tiếp tục lo lắng cho em.

Thời gian qua mau, HĐ tốt nghiệp tiểu học, em còn đoạt giải cuộc thi vẽ nét bút xanh. Nhà em lại chuyển nhà, em chuyển trường và liên lạc của tình nguyện viên tạm gián đoạn. Song hàng năm một người thầm lặng dù ở xa vẫn gửi sách vở và chút tiền học cho em, ai cũng ngỡ như thế là đã tốt.

• Bóng đen của ma quỷ và cuộc chiến giành lại một con người

Bất ngờ tháng 11/2012 một nhà báo của tòa soạn Tuổi Trẻ tìm tới một tình nguyện viên, anh có ý nhờ các tình nguyện viên tìm giúp một số nạn nhân là trẻ em nam, bị kẻ xấu xâm hại và chúng rao bán các em công khai trên một trang web ấu dâm, thật khủng khiếp.

Và đau xót hơn, một trong gương mặt bị nạn là... HĐ. Mới chưa đầy một năm không gặp, em ra cớ sự.

Phải chung tay cùng nhà báo có tâm vạch mặt cái ác, và cứu các trẻ thơ. Trong vòng mấy ngày trời, những con người “ăn cơm nhà, vác tù và thế gian” lao vào một cuộc chiến không cân sức.

Một mặt tiếp cận gia đình HĐ, khéo léo nâng đỡ tinh thần để gia đình vượt qua cú sốc đau thương. Theo lời người trong cuộc và tường trình của HĐ, bé đã thoát nanh vuốt bọn buôn người trong gang tấc.

Rất khó tìm ra các em còn lại, vì kẻ thủ ác đăng họ tên và địa chỉ ma! Y còn láo lếu lấy cả địa chỉ một ngôi chùa làm địa chỉ giao dịch!

Song trời không phụ người, sau một buổi chiều tình nguyện viên bị dí chạy te tua bởi một ông tự xưng là cán bộ hưu. Ông này định đánh tình nguyện viên vì dám đặt điều bôi xấu xã nhà, làm gì có chuyện trẻ em nam mà bị lợi dụng. May sao, khi chứng kiến, có một tay "anh chị " trên chốn giang hồ đã âm thầm nhận lời giúp tình nguyện viên. Vì theo anh, đã là giang hồ chính nghĩa thì không được hại trẻ em. Thấy con cái Chúa nhiệt tâm nên anh sẵn sàng giúp đỡ. Thằng thủ ác biến thái này, anh ấy có biết.

Nhờ đó sự việc được bóc tách từ từ, các nhà báo quả cảm cũng đeo bám quyết liệt, pháp luật đã phải vào cuộc, kể cả hội luật gia. Các luật sư mổ xẻ và cho đây là một loại tội phạm mới ở Việt Nam, luật pháp cần phải được thay đổi và bổ sung để bảo vệ trẻ nhỏ.

Quay lại với HĐ, khi ý thức được sự nghiêm trọng của vấn đề, phần xấu hổ mặc cảm, phần sợ hãi cho sức khỏe của bản thân, em có những dấu hiệu trầm uất nặng nề, dù rằng em và gia đình cũng đã đủ dũng cảm nói lên tiếng nói của mình để nhà nước, các cơ quan chức năng có những biện pháp ngăn chặn tội ác.

Tình nguyện viên đã hội ý khẩn cấp và đưa ra các giải pháp tạm thời, bởi trong khả năng bé nhỏ của mình, có những khi họ cũng cảm thấy mệt mỏi và nản lòng bởi cứ chưa hết vấn đề nọ thì vấn đề khác đã nảy sinh, mà với nhiệt tâm thì chưa hẳn là đã đủ.

Tất nhiên, những khi như thế, người linh mục lãng tử luôn đồng hành với các học trò của mình, hướng dẫn họ, trước tiên phải cầu nguyện xin Chúa thêm đức tin, thêm sức mạnh và ban cho sự khôn ngoan để biết cách giải quyết vấn đề, không thể ỷ sức người hạn hẹp, mà phải trông cậy vào lòng Chúa xót thương. Cái tâm có vững, cái trí mới tinh thông, mới có thể hành động đúng đắn.

Theo sự chỉ dẫn của thầy, họ tiếp cận cháu bé nhẹ nhàng, từng chút từng chút đưa cháu về với niềm vui trẻ thơ, thuyết phục cháu đi làm các xét nghiệm y khoa, phòng tránh những bệnh lây nhiễm theo chỉ định của bác sỹ.

Đằng khác tình nguyện viên quay về cha xứ sở tại, là một người nhiệt tâm, ngài đã nêu tội ác đáng lên án này cho giáo dân, góp thêm tiếng nói bài trừ cái ác. Tiến thêm một bước cha đồng ý mở một hội thảo về vấn đề trẻ em bị xâm hại cho các đoàn thể trong xứ, và có những chỉ đạo tích cực trong việc hỗ trợ chăm sóc tinh thần cho cháu bé.

Và từ nơi xa, người mục tử tâm huyết trong việc loan truyền lòng Chúa xót thương đã có một quyết định làm vơi nhẹ nỗi đau và cả gánh nặng cho gia đình cháu là đưa cháu vào chương trình “mỗi tháng cứu giúp một đồng bào”, trợ giúp cha mẹ cháu tiền thuốc thang, điều trị tâm lý cho cháu. Ngài cũng căn dặn các học trò, không được lơ là, phải theo dõi chăm nom cháu bé trong một thời gian đủ dài hòng mong cháu ổn định.

“Và cầu nguyện !” Cha nhấn mạnh để các học trò không được quên, một lời cầu nguyện đơn sơ mà mạnh mẽ : “Lạy Chúa Giê-su, con tín thác vào Chúa!” Không có Chúa, ma quỷ sẽ lộng hành làm loạn ngay, sức người mỏng giòn sao có thể tự thân mà thắng chúng được.

Họ đã chuyên chăm cầu nguyện và hành động để “Lướt Thắng Sự Ác”. Họ lại tiếp tục lên đường vì còn bao bé thơ có số phần thiệt thòi như HĐ cần phải được nâng đỡ.

Link bài viết trên báo Tuổi Trẻ:

http://tuoitre.vn/Chinh-tri-Xa-hoi/517113/Du-do-be-trai-%E2%80%9Cdi-khach%E2%80%9D.html
Link video phát trên kênh VTV:
http://media.vtv.vn/Media/Get/Canh-bao-nguy-co-xam-hai-tre-em-nam-85ae54bf3c.html

 

Print In trang | sendtofriend Email | back Trở về
  
Tin/Bài mới
Không Ai Là Người Vô Tội (3/16/2013)
Khoan Dung (3/16/2013)
Hãy Về Và Đừng Phạm Tội Nữa – R. Veritas (trích Trong ‘suy Niệm Lời Chúa’) (3/16/2013)
Hãy Đi, Đừng Phạm Tội Nữa. (trích Trong ‘tin Mừng Chúa Nhật’) (3/16/2013)
Gặp Gỡ Đức Kitô. (3/16/2013)
Tin/Bài cùng ngày
Đổi Mới, Lm Giuse Trần Việt Hùng (3/15/2013)
Ai Là Người Bị Ném Đá? (3/15/2013)
Hãy Nhanh Khi Nghe, Chậm Khi Nói, Lm Jos Tạ Duy Tuyền (3/15/2013)
Nguyên Văn Diễn Từ Chào Mừng Của Đức Giáo Hoàng Phanxicô (3/15/2013)
Bài Huấn Từ Đầu Tiên Của Đtc Phanxicô I (3/15/2013)
Tin/Bài khác
Chuyện Người Đàn Bà Hai Ngàn Năm Trước (3/13/2013)
Tình Yêu Tha Thứ (3/13/2013)
Những Vấn Đề Khoa Học Và Đức Tin (3/13/2013)
Đứng Trên Đất Thánh (3/13/2013)
Mùa Giặt Giũ (3/12/2013)
MeMaria.org -- Từ 15/4/1999 lần truy cập -- Kim Hà [Valid RSS]
Copyright © 2011 www.memaria.org. All Rights Reserved. Powered by VNVN System Inc.
Best view with IE 7.0, Fire Fox, resolution 1024x768