MeMaria.org
Radio Giờ Của Mẹ - Giờ Bình An - Giờ Tin Yêu - Giờ Hy Vọng
(714) 265-1512. Email: Kim Hà
banner
Google Search
memaria www  

Local Search
PayPal - The safer, easier way to pay online!
top menu :: thiên chúa :: thánh thể
Thay đổi kích cỡ chữ đọc:
  
Bài#26: Những Người Không Có Niềm Hy Vọng (phan#2)
Thứ Năm, Ngày 26 tháng 11-2015
Vì Thánh kinh đã xác định :

“… Số phận người ta là phải chết một lần và sau đó là phán xét”. (Dt 9.26tt).

Nghĩa là người ta chỉ chết có một lần, và sau cái chết đó là chịu sự phán xét của Thiên Chúa, nó sẽ định đoạt số phận đời đời của họ, không có kiếp sống phàm trần nào khác nữa tiếp nối.

Đối với Đức Giêsu Kitô, cũng như với tất cả truyền thống Kitô giáo, con người khi còn sống ở trần gian, là những lữ khách có tự do chọn lựa hướng đi cho đời mình, và tùy sự chọn lựa ấy mà số phận mỗi người sẽ được định đoạt cho đến đời đời, khi cái chết là đích điểm chung cuộc của cuộc hành trình ấy xảy ra.

Sau cái chết, không còn có khả năng thay đổi đường đi hay sửa đổi vận mệnh đời mình được nữa. Sau khi chết, số phận của mỗi người được cố định cách chung quyết và vĩnh viễn đời đời.

Công Đồng chung Lyon II, năm 1274, định tín rằng : linh hồn, sau khi chết lìa xác, giữ lấy tình trạng công chính hay tội lỗi mà họ đã lập được khi còn sống trong thân xác thời trần gian, chứ không còn thay đổi được nữa (Denzinger, số 464).

Sách Giáo Lý Hội Thánh Công giáo số 1021tt dạy: “Ngay khi lìa khỏi xác, linh hồn bất tử sẽ chịu phán xét riêng để được thưởng hay bị phạt đời đời ; tùy theo đời sống của mình (đã) tương quan (thế nào) với Đức Kitô (khi còn sống mà) linh hồn : 1) hoặc phải trải qua một cuộc thanh luyện,

2) hoặc được hưởng phúc trên trời ;

3) hoặc sa địa ngục vĩnh viễn”.

Các  Kitô hữu chúng ta cũng kinh nghiệm tất cả những thử thách và cám dỗ, những ngọt bùi và chua cay, những cái tốt cũng như những cái xấu của cuộc đời như ai, duy chỉ khác là một mặt vẫn phải nỗ lực như thể sự cứu độ hoàn toàn tùy thuộc nơi mình, nhưng mặt khác lại đặt niềm tin cứu độ vào Chúa Giêsu Đấng Cứu Thế, như thể sự cứu độ hoàn toàn tùy thuộc ở nơi Chúa, vì Thánh Kinh đã công bố chân lý quan trọng này :

"Ngoài Đức Giêsu  ra, không ai đem lại Ơn Cứu Độ ; vì dưới gầm trời này, không có một Danh (tức là người) nào khác đã được ban cho nhân loại, để chúng ta phải nhờ vào Danh đó mà được cứu độ.” (Cv 4.12) [1]

Trước tất cả những sự đời tốt có xấu có, và trước những yếu đuối, hèn kém của bản thân, người Kitô hữu được Thánh Kinh cho biết rõ ràng, con người cho dù tự mình có nỗ lực đến mấy, cũng không thể nào thắng được những dục vọng, ích kỷ, kiêu ngạo của mình, không thể cưỡng lại những cám dỗ của ma quỉ, những lôi cuốn của thế gian bày đặt ra… Thánh Phaolô đã phải thú nhận :Tôi biết rằng sự thiện không ở trong tôi, nghĩa là trong xác thịt tôi. Thật vậy, muốn sự thiện thì tôi có thể muốn, nhưng làm thì không. Sự thiện tôi muốn thì tôi không làm, nhưng sự ác tôi không muốn, tôi lại cứ làm.” (Rm 7.18-19). Bản thân chưa tự làm chủ được, chưa thắng được, thì sức đâu mà muốn cải thiện tình trạng tham sân si trong cõi trần gian đầy dối trá và bất công này. Giống như ta không có cánh như chim làm sao bay lên khoảng không trung mênh mông, không có mang của cá làm sao có thể bơi lội trong đại dương ngàn trùng…

Bởi vì Thánh Kinh cho ta biết điều này : Từ sau Ađam-Eva nguyên tổ loài người nghe theo Satan mà phạm tội, thì

“Tất cả thế gian đều nằm dưới ách thống trị của ác thần.” (1 Ga 5.19)

Đã đành là ta không được phủ nhận những nỗ lực trong mọi phương diện của nhân loại, nhờ những kỹ thuật và khoa học tân tiến, để cải thiện bản thân và đời sống cũng như làm thăng tiến xã hội, nhưng Thánh Kinh còn mặc khải điều này nữa mà nhân loại chúng ta đã quên hay không thèm để ý, để cứ tiếp tục nuôi mộng tưởng là có thể tự sức thắng mình, hoàn thiện mình, và cải tạo xã hội, vốn là một việc quá sức loài người, đang khi ngay cả những cử động tầm thường ta cũng không thể tự mình làm được nếu không có Thiên Chúa giúp :

"Vì Người ban cho mọi loài sự sống, hơi thở và mọi sự… Thật vậy, chính ở nơi Thiên Chúa mà chúng ta sống, cử động, và hiện hữu…" (Cv 17.25,28)

Thiên Chúa đã cho phép tất cả những gian truân, thử thách trần gian ấy xảy ra như vậy, cốt để loài người phải đi đến chỗ nhận chân sự yếu đuối bất lực của mình không thể tự cứu mình, mà đặt niềm tin vào Chúa Giêsu để được ơn cứu độ, và nhờ đó, họ có được niềm hy vọng hằng sống, như Thánh kinh nói :

“Vì chúng ta tin, nên Đức Giê-su đã mở lối cho chúng ta vào hưởng ân sủng của Thiên Chúa, như chúng ta  đang được hiện nay ; chúng ta lại còn tự hào về niềm hy vọng được hưởng vinh quang của Thiên Chúa.” (Rm 5.2)

Chúng ta, người Kitô hữu, hãy như những trẻ nhỏ, lắng nghe được tiếng gọi của Người Cha từ cõi vô biên, và vô cùng mừng rỡ, hạnh phúc mà nắm bắt được tần số của Niềm Hy Vọng Cha đã ban. Một Người Cha luôn yêu thương, kiên nhẫn mạc khải cho các con của mình một Con Đường Sống. Đó là Chúa Giêsu, Đấng Cứu Thế, Đấng Giải Thoát.

 Hơn nữa, Người còn hứa ban cho ta Thánh Thần làm bảo chứng cho hạnh phúc vĩnh cửu, mà ta sẽ được hưởng, khi ở đời này ta tin vào Đấng Cứu Độ. Ta nghe như niềm hân hoan reo vui khi đọc đoạn Thánh thư sau :

"Trong Đức Kitô cả anh em nữa, … một khi đã tin, anh em được đóng ấn Thánh Thần, Đấng Thiên Chúa đã hứa. Thánh Thần là bảo chứng phần gia nghiệp của chúng ta, chờ ngày dân riêng của Thiên Chúa được cứu chuộc, để ngợi khen vinh quang Thiên Chúa." (Ep 1.13-14)

Như vậy, hiện nay điều quan trọng nhất – như đã nói trên đầu bài – là TIN, tin với trọn vẹn trái tim mình để đời mình luôn sống gắn bó mật thiết với Đấng Cứu Thế, đã yêu thương, đã thí mạng để cứu thoát mình khỏi cái chết do tội lỗi mang lại và được sống mà hưởng vinh quang. Than ôi ! Ta đã mất bao thời gian, bao công lao giữ luật thay vì đến gần Chúa với trọn niềm tin yêu. Hãy nhớ lại lời Chúa Giêsu bảo :

   "Việc Thiên Chúa muốn (cho các ông làm,) là TIN vào Đấng Người đã sai đến." (Ga 6.29)

 

ÜÜÜÜÜ

 



[1]   Trong Cựu Ước, trước nạn dân chúng thờ bái tà thần ngẫu tượng, Thiên Chúa cũng đã tuyên bố :

Chính Ta, chính Ta đây là ĐỨC CHÚA,

ngoài Ta ra, chẳng có ai cứu độ.” (Is 43.11)

“Ngoài Ta ra, không có thần nào nữa,
chẳng có thần công minh cứu độ, ngoại trừ Ta.” (Is 45.21)

Print In trang | sendtofriend Email | back Trở về
  
Tin/Bài mới
Bài#39: – Chúa Giêsu Phục Vụ Bằng Việc Dâng Lễ Vật (1/7/2016)
Bài#38: – Nơi Cực Thánh Chưa Được Mở Cho Dân Chúng Vào (1/7/2016)
Bài#37: C – Hiến Tế Của Đức Giêsu Trên Đồi Can-vê Cũng Là Hiến Tế Diễn Ra Trên Thiên Giới (1/7/2016)
Bài#36: Thần Linh (hay Thiên Chúa) Ban Lễ Vật Đã Được Thần Hóa, Như Là Lộc Thánh, Xuống Lại Cho Người Dâng Lễ Thụ Hưởng (1/7/2016)
Bài#35: Hiến Tế Của Đức Giêsu Có Được Thiên Chúa Chấp Nhận Không ? (1/7/2016)
Tin/Bài cùng ngày
Bài#33: B – Thịt Máu Chúa Giêsu Tế Lễ Lên Thiên Chúa, Được Chiếu Nhận Và Thần Hóa. (11/26/2015)
Bài#32: Ai Đo Cho Được Vực Thẳm Hy Sinh Của Chúa Giêsu ? (phan #2) (11/26/2015)
Bài#31: Ai Đo Cho Được Vực Thẳm Hy Sinh Của Chúa Giêsu ? (11/26/2015)
Bài#30: Bánh Sự Sống Là Lời Chúa Hay Bản Thân Chúa. (phan #2) (11/26/2015)
Bài#29: Bánh Sự Sống Là Lời Chúa Hay Bản Thân Chúa. (11/26/2015)
Tin/Bài khác
Phép Lạ Mình Thánh Chúa Rỉ Máu Thuộc Địa Phận Của Đức Giáo Hoàng Phanxico (9/11/2015)
Lặng Lẽ Và Thánh Thể (8/20/2015)
Thánh Thể (8/5/2015)
Lòng Kính Mình Thánh Chúa (8/2/2015)
Mầu Nhiệm Thánh Thể (7/12/2015)
MeMaria.org -- Từ 15/4/1999 lần truy cập -- Kim Hà [Valid RSS]
Copyright © 2011 www.memaria.org. All Rights Reserved. Powered by VNVN System Inc.
Best view with IE 7.0, Fire Fox, resolution 1024x768