Thay đổi kích cỡ chữ đọc:
  
Lễ Dâng Cuộc Đời, Thanh Thanh
Thứ Tư, Ngày 10 tháng 11-2010

LỄ DÂNG CUỘC ĐỜI

Câu truyện dòng nước

Có một dòng suối nước mát kia phát nguồn từ một khe đá trên ngọn núi cao. Nước chảy vào một chiếc hồ lớn. Người qua đường dừng chân bên hồ để nghỉ ngơi chốc lát rồi ra đi. Không ai có lời cảm ơn dòng nước mát. Cả những bông hoa tươi đẹp nở bên hồ cũng chẳng màng gì đến dòng nước. Nhưng một ngày nọ, cũng có một bông hoa nở gần đó thắc mắc : Sao chẳng có ai để ý cảm ơn bác vậy hỡi dòng nước?

Nước trả lời : Không có gì quan trọng cả hoa cúc ơi. Em đừng lo. Vì tôi được Thiên Chúa tạo dựng là để cho đi. Thế rồi nước vui vẻ tiếp tục chảy xuống thung lũng, thấm nhuần ruộng đất.

Ruộng đất khô cằn hân hoan đón nhận dòng nước với lòng biết ơn và quí mến: Nước ơi, nước muốn chúng tôi làm gì để đền ơn, vì nước đã đem lại cho chúng tôi sức sống dào dạt, ruộng đồng phì nhiêu, hoa trái thơm lành.

Nước thản nhiên trả lời: Không có gì cả. Tôi đã được Thiên Chúa dựng nên để đem lại phì nhiêu cho ruộng đất. Với lòng ước muốn bao giờ cũng làm ơn cho kẻ khác, nước không bao giờ đòi hỏi sự đền ơn và vẫn luôn đem đến cho kẻ khác sự mát mẻ vui tươi, và nhờ đó, nước có một sức thuyết phục làm nên những hoa trái thơm ngon, no thoả lòng người. Với lòng biết ơn, người ta đã có thể nói với nước: Nước ơi, biết lấy gì đáp ơn nước đây ?

Vẫn một thái độ điềm nhiên, nước sẽ nói: Không gì hết. Nước luôn sẵn sàng giúp đỡ những ai cần đến và tiếp tay với nước.

Sau cùng, nước len lỏi đến tận nhà thờ và tự hiến mình trong tay một vị linh mục đang dâng lễ trên bàn thờ. Nước nghe rõ từng lời nói của vị linh mục: "Như giọt nước này được hoà chung với rượu, xin cho chúng con được thông phần vào bản tính của Đấng đã đoái thương chia sẻ thân phận làm người với chúng con".

Thế là món quà của nước đã hoàn tất. Nước phát xuất từ nguồn và từ đây lại trở về với nguồn là chính Thiên Chúa, sau khi đã tự hiến mình và cho đi liên lỉ vì lợi ích và sự sống của kẻ khác. Chính vì thế mà nước luôn luôn giữ được vẻ trong sáng và đáng yêu của nó.

Lễ dâng cao đẹp nhất là hiến tế chính mình

Chúa Kitô từ Thiên Chúa đến trần gian, qua cuộc vượt qua và hiến tế chính mình, Ngài trở về với Thiên Chúa.

Dòng nước từ Thiên Chúa lại trở về với Thiên Chúa sau chặng đường thăng trầm phục vụ con người, muông thú, hoa lá cỏ cây. Nhưng cách thức ra đi và trở về khác nhau. Nó trở nên hoàn hảo khi kết hợp với rượu để trở thành hy lễ tạ ơn kết hợp với hiến lễ của Chúa Kitô.

Chúng ta cũng thế, sinh ra từ Thiên Chúa, rồi lại trở về với Ngài. Và hành trình của ta cũng không có gì khác. Nghĩa là cũng phải chịu sát tế mỗi ngày, phải cùng chịu đau khổ như Chúa ta vậy thì mới đạt tới vinh quang giống như Ngài.

Với người thân yêu đã qua đời, chúng ta tin tưởng rằng khi trải qua chiều dài của cuộc sống, họ cũng đã làm nhiều cuộc vượt qua, đã hy sinh nhiều mà không cần cám ơn, đã chịu nhiều đau khổ như Đức Kitô.

Trước kia, người khác đưa người thân yêu tới nhà thờ để dâng hiến, gia nhập Giáo hội qua nghi thức phép rửa, thì rồi, người khác lại đưa họ đến nhà thờ để trả về cho Thiên Chúa. Ta cũng vậy.

Tất cả chúng ta có hãy luôn hiện diện trong tình hiệp thông đức tin, khi nhìn đến người thân yêu đã ra đi trước chúng ta mà hy sinh cầu nguyện, bác ái phục vụ nhiều hơn thì, cũng là những lễ dâng cao đẹp lòng Thiên Chúa.

Đến ngày cuối đời, mỗi người chúng ta sẽ lãnh nhận tất cả những gì mình đã cho đi trong cuộc sống, và khi chúng ta gặp gỡ Chúa, Ngài sẽ nói với chúng ta: Con có gì đem tặng Ta không ? Lúc ấy ta sẽ trả lời thế nào ?

THANH THANH

http://niemvuimoi.org

 

 

Print In trang | sendtofriend Email | back Trở về