MeMaria.org
Radio Giờ Của Mẹ - Giờ Bình An - Giờ Tin Yêu - Giờ Hy Vọng
(714) 265-1512. Email: Kim Hà
banner
Google Search
memaria www  

Local Search
PayPal - The safer, easier way to pay online!
top menu :: mẹ maria
Thay đổi kích cỡ chữ đọc:
  
Tác Phẩm Cứu Các Linh Hồn Khỏi Luyện Ngục #15, Chương 12
Thứ Tư, Ngày 5 tháng 8-2009

CHƯƠNG 12: CÁC LINH MỤC VÀ CÁC NỮ TU

Hỏi: Thưa bà Maria, với cảm nghiệm trong 50 năm của bà, có bao nhiêu linh mục tin vào cảm nghiệm của bà?

-Ồ, tôi nghĩ chỉ có ¼ số linh mục tin các cảm nghiệm của tôi mà thôi. Ðó là nói về các linh mục tin tưởng tuyệt đối, và dĩ nhiên, các linh mục cấp tiến không tin gì cả.

Hỏi: Tại sao bà lại nghĩ tỷ lệ tin tưởng ít như vậy?

-Các linh hồn bảo tôi rằng chưa bao giờ trong lịch sử Giáo hội mà có tình trạng suy đồi như hiện nay. Tội bỏ đạo ở khắp nơi, và các linh mục phải chịu trách nhiệm về việc này. Thay vì cầu nguyện và giảng dậy Thánh Kinh, các linh mục dường như chạy đi học về khoa Tâm lý học, về cách nói chuyện trước công chúng, về kế toán hay bất kỳ môn học gì khác. Họ muốn học để đến gần quần chúng. Chính các linh mục cần phải chỉ dẫn cho quần chúng làm cách nào để tới gần với Chúa Giêsu và Mẹ Maria hơn, qua việc cầu nguyện, và không nên dậy chính mình phải sắp xếp cách nào để thích ứng với xã hội trần tục. Các linh mục quên rằng nếu các ngài và dân chúng cầu nguyện thì Chúa Giêsu sẽ sắp đặt mọi sự tốt đẹp, êm xuôi. Bạn sẽ thấy khi một giáo xứ đầy lời cầu nguyện thì mọi sự xẩy ra cách tốt đẹp.

Hỏi:  Nếu các linh mục nói rằng cảm nghiệm của bà và của các người khác không thể tin là thật được vì chúng không xẩy ra trong Thánh Kinh, vậy bà phải trả lời ra sao?

-Chúa có đủ khả năng để cho phép những sự việc xẩy ra, cho dù chúng không được mô tả cụ thể trong Thánh Kinh. Cũng như tên của bạn hay cái núi kia không thể tìm thấy trong Thánh Kinh thì không có nghĩa là Chúa không thương yêu bạn cách vô biên, và không cảm thấy linh hồn bạn quan trọng hơn mọi sự trên vũ trụ này, hay cái núi kia không ở trong chương trình của Ngài. Có nhiều sự kiện trong Giáo hội, chẳng hạn như Chuỗi Kinh Mân Côi, Thánh Tâm Chúa Giêsu và Áo Ðức Bà, tất cả đều đến từ các mặc khải riêng tư, và không hề được nhắc nhở trong Thánh Kinh.

Chúa Giêsu nói cho chúng ta về Luyện ngục, còn Thánh Kinh chứa đầy những câu chuyện liên quan đến nhu cầu nguyện cầu cho các người quá cố. Những điều gì dậy người ta chống lại tình yêu hay ngừng yêu thương, và không thương mến người, thì đều không phải từ Chúa mà đến.

Hỏi: Người ta thường hỏi tại sao chúng ta nên đến với Ðức Mẹ Maria, hay tại sao chúng ta nên đến với các Thánh, khi mà chúng ta có thể đi thẳng đến với Chúa Giêsu? Các linh mục và Nữ tu cũng ở trong những người hỏi như vậy. Bà trả lời như thế nào?

-Chúa cho chúng ta ở đây để giúp đỡ lẫn nhau trong cuộc sống này. Nếu những người sống gương mẫu thì có thể dậy chúng ta nhiều điều để tiến đến Thiên Ðàng với Chúa Giêsu. Tại sao chúng ta lại không chấp nhận sự giúp đỡ của họ chứ? Bởi vì loại bỏ Ðức Mẹ Maria và các Thánh đi nên các giáo phái khác bị mất mát nhiều, vì họ mất đi những người cầu bầu cho họ trước Toà Chúa.

Nếu một người không lắng nghe và giúp đỡ người đồng loại thì không đáng sống. Tôi thấy việc đi thẳng tới Chúa Giêsu là một sự kiêu ngạo giả hình. Hãy xem mỗi trẻ thơ lớn lên trong đời đều cần có anh chị em ruột, anh chị em họ, cô dì, chú bác…thì người Ki Tô Hữu cũng trưởng thành bằng các học hỏi và nhận sự trợ giúp từ các Thánh mà đời sống các Ngài đã được ghi chép trong các tài liệu và hồ sơ. Người  Ki Tô Hữu cũng học hỏi và nhận sự giúp đỡ từ những người thánh thiện ở chung quanh chúng ta bây giờ.

Riêng cho những ai dám nói rằng họ không cần nhờ sự trợ giúp của Ðức Mẹ Maria, tôi hỏi họ vậy chứ Chúa Giêsu đã nói gì với Thánh Gioan Tông Ðồ và Mẹ của Chúa vào những giây phút cuối trên Thánh giá?
“Thưa Bà, này là con của Bà. Này con, đây là Mẹ của con.”

Liệu Chúa Giêsu có cho phép chúng ta đến thẳng với Ngài nếu chúng ta coi thường Mẹ Ngài, Người Mẹ cưu mang Ngài, nuôi dưỡng và dậy dỗ Ngài? Tôi thách thức những kẻ nói rằng họ thật sự biết Chúa, nếu như họ không lắng nghe NHỮNG LỜI NÓI ẤY vào giây phút mà Chúa hấp hối cho MỖI MỘT NGƯỜI, TRONG SỐ ÐÓ CÓ HỌ!

Nghe họ nói những điều chống lại Mẹ Maria thì tôi đau đớn lắm. Vậy hãy thử tưởng tượng Chúa Giêsu còn đau đớn đến đâu. Tuy nhiên trong những năm gần đây, Ðức Mẹ đang hiện ra ở nhiều nơi trên toàn thế giới một cách đầy quyền năng. Mẹ đang dẫn dắt một số lớn người ta trở lại với Con của Mẹ qua các cuộc hiện ra của Mẹ hầu như ở mỗi góc cạnh của thế giới tuyệt vọng này.

Hỏi: Các linh hồn có nói gì về các linh mục cấp tiến, về vai trò và thái độ của họ trước quần chúng không?

-Có. Ðiều mà các linh hồn không thích nhất là việc các linh mục không mặc tu phục mà họ mặc thường phục để có thể hoà lẫn vào quần chúng. Các linh hồn cũng nói y như vậy khi đề cập đến các nữ tu không mặc tu phục. Ðiều này làm cho dân chúng bớt đi sự kính trọng đối với các linh mục và nữ tu mà lẽ ra họ phải có. Các linh mục và nữ tu thề hứa phục vụ Chúa và không thề hứa là làm những gì giống như dân chúng.

Hỏi: Có linh mục ở Luyện ngục không? Nói  chung thì điều gì thường đưa họ vào Luyện ngục nhất?

-Có, có nhiều linh mục ở Luyện ngục. Dĩ nhiên, tôi không thể nói cho bạn biết con số phần trăm hay mức độ tội lỗi của họ, nhưng điều nhanh chóng nhất đến trong trí tôi là họ ở đó vì những tội lỗi sau đây: việc không vâng phục Ðức Thánh Cha, không yêu mến Thánh lễ, không thích cầu nguyện và ăn chay, không đọc kinh Nhật Tụng, và một lần nữa là vì họ cho chịu Mình Thánh bằng tay.

Hỏi: Bà biết nhiều hơn tôi: Ðề tài chịu Mình Thánh Chúa bằng tay đang gây ra sự tranh cãi sôi nổi. Tại sao vậy?

-Quần chúng không được nói cho biết toàn bộ câu chuyện về đề tài này. Họ phải được thông báo rõ ràng. Luật lệ của Giáo hội nói rằng các hàng bệ quỳ để rước Lễ phải được duy trì để dành cho những ai muốn quỳ gối và chịu Lễ bằng lưỡi. Ðây là lời của Ðức Giáo Hoàng Phaolô VI. Vậy nếu nhà thờ nào mà không có hàng rào cung thánh là không vâng lời.

Các linh hồn nói với tôi rằng CHO ÐẾN NAY, KHÔNG CÓ MỘT VỊ GIÁO HOÀNG NÀO cho phép rước Lễ bằng tay, nhưng việc này là do một nhóm Hồng Y và Giám mục thúc đẩy qua áp lực chính trị. Các linh mục lớn tuổi và các Giám mục đều biết, nhưng đa số không nói cho quần chúng biết. Do đó, họ mang trách nhiệm lớn lao. Tất cả các vị Giáo Hoàng đều biết rõ rằng cho rước Lễ bằng tay là điều bất kính đối với Ðấng Chí Thánh cao trọng nhất trong các Ðấng Thánh. Ðức Giáo Hoàng không đưa Mình Thánh Chúa vào tay dân chúng.

Dĩ nhiên, trong các điều kiện ấy, nếu ai lãnh nhận Mình Thánh Chúa trên tay thì không có tội, nhưng tôi xin mọi người hãy lắng nghe các vị Giáo Hoàng của chúng ta. Việc chịu Mình Thánh Chúa bằng tay tạo thêm sự phạm Thánh. Hãy để ý mà xem: các phù thủy trả nhiều tiền cho kẻ xấu để trực tiếp làm hại Chúa Giêsu với Mình Thánh Chúa khi người ta bí mật đưa Mình Thánh Chúa ra khỏi nhà thờ. Chúng ta phải ngừng lại không cho người ta dễ dàng lợi dụng Ðấng Chí Thánh. Ðây là một vấn đề nghiêm trọng.

Nếu tất cả các linh mục đều cầu nguyện với Chúa Thánh Thần và cầu nguyện chuỗi Mân Côi, thì sẽ không có linh mục nào đi sai lạc trong các sự kiện quan trọng như thế, vì bây giờ người ta dễ dàng và thường xuyên đi sai đường.

Nếu các Giám mục và linh mục cao niên hỏi các giáo dân lớn tuổi, nghĩa là trên 40 tuổi trở đi, xem họ có muốn quỳ xuống khi rước Lễ không thì họ sẽ nói là họ thích quỳ hơn. Vậy thì các Giám mục và linh mục sẽ cho phép đại đa số giáo dân quỳ để rước Lễ theo sở thích của họ.

Hai thế hệ trước (tức là khoảng 40 năm) có nhiều lời cầu nguyện hơn bây giờ. Nếu người lớn tỏ ra khiêm nhường và siêng năng cầu nguyện thì người trẻ sẽ nhanh chóng học giá trị của sự khiêm nhường và tư thế sám hối (quỳ) trước Ðấng Chí Thánh. Tôi đã từng thấy có những giáo dân quỳ để rước Lễ, nhưng bị bỏ sót không được rước Lễ chỉ vì họ quỳ. Rồi tôi cũng thấy các trẻ chịu Lễ lần đầu được dậy bảo là phải đứng để rước Lễ trong khi đó, cha mẹ và ông bà của bé buồn đau vì việc bé đứng rước Lễ. Tôi rất buồn khi thấy việc này xẩy ra. Khi người ta nói rằng họ là một phần tử của đám đông vì tình yêu huynh đệ, thì tôi nói không, bởi vì tình yêu huynh đệ ấy tương phản với thái độ tôn kính đối với Ðấng Chí Thánh và Tình Yêu Thánh Thiện của Thiên Chúa.

Tôi cũng nhớ rằng khi các Giám mục người Ðức tham dự vào việc cho chịu Lễ bằng tay thì các Giám mục người  Mỹ không đồng ý vì điều này đi ngược lại ý của Ðức Giáo Hoàng. Nhưng giờ thì khác hẳn. Chúng ta đã mất biết bao nhiêu linh mục bởi vì lương tâm các ngài không yên ổn? Có nhiều lắm.

Nói về việc chịu Lễ bằng tay, tôi biết có một câu chuyện thích thú xẩy ra tại thành phố Munich, Ðức quốc, cách đây ít lâu, khi tôi nói chuyện tại đó. Lúc nói về đề tài này thì nhiều người tỏ ra hứng thú. Có ba người cố gắng chống lại những gì mà tôi đang nói. Cả ba đều đua nhau nói cùng một 1úc.  Tôi  bèn lặng lẽ cầu xin Chúa giúp cho tôi. Khi căn phòng trở nên ồn ào và náo nhiệt, thì có một phụ nữ xinh đẹp, cỡ chừng 40 tuổi mặc áo đen, bà đứng lên ở phía bên phải của căn phòng. Bà có vẻ dịu dàng nhưng có thẩm quyền, bà nói trong một vài phút để cho mọi người im lặng. Tôi rất cảm phục bà ta vì kiến thức và cách thức bà điều khiển đám đông với tình yêu mến.

Khi cuộc nói chuyện kết thúc, tôi gặp các thành viên trong ban tổ chức để xin nói chuyện với người phụ nữ ấy nhằm cám ơn bà ta đã giúp đỡ tôi. Lúc đó, tôi cứ nghĩ rằng bà ở trong ban tổ chức, là những người đã mời tôi đến nói chuyện về đề tài Luyện ngục.

Tuy nhiên, ban tổ chức lại tưởng người phụ nữ ấy là bạn của tôi mà tôi đã mời đi chung với tôi. Hóa ra cả hai nhóm đều nhầm. Không ai tìm ra bà ta. Chúng tôi ra phía cửa trước và hỏi những người gác cửa về tung tích của bà, bởi vì đây là cuộc nói chuyện chỉ dành riêng cho những người được mời. Những người phụ trách ở cửa nói rằng họ không thấy bà ấy bước vào hay bước ra khỏi phòng họp, dù cho không còn cửa ra vào nào khác.

Hỏi: Vậy bà ấy có phải là một linh hồn không?

-Vâng, có thể như vậy, và một số người trong chúng tôi liền cầu nguyện cho bà ấy.

Hỏi: Một số người nói rằng bởi vì Chúa Giêsu chia bánh vào tay các Tông Ðồ trong bữa Tiệc Ly nên nếu các linh mục có làm như vậy cũng không sao. Bà nói thế nào về câu hỏi này?

-Không đúng! Cả chân phước Katharina Emmerich và Therese Neumann là hai nhà thần bí vĩ đại nhất của người Ðức đều được Chúa cho phép nhìn thấy Bữa Tiệc Ly, và trong cả hai trường hợp, Chúa Giêsu trao bánh đã thánh hiến vào miệng của các Tông Ðồ.

Xin hãy thông hiểu và tin tưởng vì tôi biết tôi đang nói gì. Bây giờ đề tài này đang được bàn thảo trong các tầng lớp cao cấp của Giáo Hội. Ở đây, tôi biết Chúa Giêsu sẽ thắng thế, dù cho mọi sự có hỗn loạn đến đâu đi nữa.

Hỏi: Xin bà cho tôi nói, điều mà bà nói về chân phước Katharina Emmerich được thị kiến chỉ là một mặc khải tư mà thôi.

-Ðúng, và trong lịch sử chỉ có qua các mặc khải tư mà Chúa chỉ dậy rõ ràng và chỉnh đốn mọi sự. Chúng ta có thể xác nhận, nếu ta nghiên cứu về các trường hợp nổi tiếng trong dòng lịch sử. Hoa quả của các trường hợp mặc khải này rất lớn lao, và có rất đông người hoán cải qua các trường hợp này. Hãy nhìn đến sự kiện Ðức Mẹ Maria hiện ra tại vùng Rue de Bac, Lộ Ðức và Fatima, hay sự kiện kỳ lạ của bà Therese Neumann, đó là chưa kể hàng triệu vụ hoán cải xẩy ra trong 15 năm qua (sách này viết năm 1992-1993), khi Ðức Mẹ hiện ra ở một làng nhỏ trong vùng của Âu Châu. Dĩ nhiên, tôi đang nói đến Medjugorje, Nam Tư.

Bây giờ, khi tôi đang nghĩ về Âu Châu, tôi sẽ nói thêm về việc rước Lễ bằng tay.

Hỏi: Vâng, xin bà cho tôi nghe mọi góc cạnh mà bà biết bởi vì có nhiều người tốt muốn biết câu trả lời chính xác và đúng nhất về việc này.

-Trong những nơi mà Ðức Mẹ hiện ra như ở làng Medjugorje, Nam Tư, hoặc làng Schio, Garabandal và những nơi khác, chẳng hạn như ở Medjugorje, Ðức Mẹ hiện ra tại một trong hai ngọn núi. Tại  các nơi ấy, có từ một nhóm người vào mùa Ðông lạnh giá hay có khoảng 5 ngàn người vào mùa hè hay mùa lễ. Không ai tỏ ý ngần ngại, cho dù khí hậu khắc nghiệt, họ vẫn có thể lội trong bùn, quỳ trên đá cứng, hay chui vào các bụi gai để quỳ khi biết Mẹ hiện ra với họ. Ðiều này thật là tự nhiên đối với mọi người. Thế mà chỉ có hai hay ba tiếng đồng hồ tại nhà thờ, khi  Chúa Giêsu Thánh Thể đến với các giáo hữu thì họ đứng một cách hãnh diện như các anh lính chiến. Ðức Mẹ muốn chúng ta làm gì? Quỳ trước mặt Mẹ và không quỳ trước Con của Mẹ? KHÔNG, KHÔNG THỂ ÐƯỢC.

Vậy xin các người tốt lành hãy lắng nghe và làm theo tiếng lương tâm, đừng làm theo những gì mà những kẻ khác làm.

Ðây là một sự xác nhận cho bạn về đề tài ấy. Câu chuyện này có thể không làm bạn kinh ngạc như chuyện đôi tay của người phụ nữ bị đổi ra màu đen, nhưng tôi xin kể cho bạn nghe.

Tôi biết một phụ nữ tốt và cầu nguyện nhiều. Bà ta có những thắc mắc về vấn đề đó. Bà ta cầu nguyện để xin Chúa soi sáng và ban một dấu hiệu nhanh chóng cho bà rõ. Chúa đã đáp lời, lần sau khi bà đi rước lễ, vị linh mục đặt Mình Thánh Chúa trên bàn tay của bà. Ngay lúc ấy, Mình Thánh Chúa bay ra khỏi tay bà ta và biến mất trong không khí. Phép lạ đó có nhiều người được chứng kiến.

Hỏi: Bà Maria, bà có lập luận vững chắc lắm!

-Thêm vào đó, Mẹ Teresa cũng muốn các giáo dân phải quỳ và rước Lễ bằng lưỡi. Ðây là cách thức duy nhất được chấp nhận trong các Cộng đoàn của Mẹ.

Bạn thấy không? Theo quan điểm của Giáo hội thì việc rước Lễ bằng tay là trong trường hơp bất khả kháng, chứ không phải là điều mà Giáo hội thật sự mong muốn.
Hỏi: Khi các linh mục ở Luyện ngục hiện về với bà, ai sẽ lo cầu nguyện cho họ và họ cần làm điều gì  để được giải thoát?

-Các linh mục khác lo cầu nguyện cho các linh hồn linh mục, nếu còn có những đòi hỏi khác thì tôi sẽ lo thêm.

Hỏi: Các linh mục nên cử hành Thánh lễ thường xuyên như thế nào?

-Ít nhất là một Thánh lễ mỗi ngày. Luật Giáo hội cho phép cử hành tối đa là hai Thánh lễ mỗi ngày, nếu Thánh lễ thứ hai là lễ tang hay lễ cưới. Nhưng Chúa chắc chắn hiểu các trường hợp đặc biệt khi cho phép các linh mục cử hành thêm Thánh lễ, chẳng hạn như lúc không có đủ các linh mục. Cử hành Thánh lễ là nhiệm vụ chính của các linh mục. Ðó là bổn phận lớn lao của các ngài. Các ngài  nên có tình yêu mến sâu đậm hướng về Chúa là Ðấng mà họ đã thề hứa phục vụ.

Hỏi: Có các nữ tu ở Luyện ngục không?

-Có. Khi họ thiếu lòng khiêm nhường, thiếu nết na, và không vâng lời thì họ phải ở Luyện ngục.

Hỏi: Vậy các linh mục có xuống Hỏa ngục không?

-Chỉ mới trong thời gian ngắn vừa qua, tôi biết một vị linh mục bị bịnh tật triền miên. Ngài đến thăm tôi. Trong nhiều thập niên, ngài vào ra bịnh viện nhiều lần, ngài cũng suýt chết ba lần. Trong cơn bịnh sau cùng, ngài được thấy một thị kiến các linh mục rơi xuống Hỏa ngục như những cánh tuyết rơi. Ðiều này làm cho ngài bàng hoàng đến nỗi ngài khóc cả tuần lễ. Phải đợi đến lâu lắm, ngài mới nguôi ngoai dần.

Hỏi: Xin cho tôi hỏi tại sao vị linh mục ấy lại đến thăm bà?

-Ồ, tôi biết ngài từ lâu rồi. Sau khi có cảm nghiệm ấy, ngài đến thăm tôi để cám ơn về những gì tôi đã nói với ngài và những điều tôi đã giúp ngài trước đó. Những điều này bây giờ mang tầm quan trọng hơn đối với ngài.

Hỏi: Có thân nhân hay bạn hữu nào của các linh mục quá cố đến với bà để tìm hiểu xem các linh hồn ấy có được cứu rỗi không, cho dù khi sống họ có thái độ khác biệt và lo lắng?

-Vâng, điều này đã xẩy ra rồi. Một đôi vợ chồng từ vùng Alsace ở nước Pháp đến với tôi bởi vì có một linh mục mà họ biết đã bị bịnh khủng hoảng tâm lý. Một ngày kia, trong cơn giận, ngài đã liệng bức tượng Thánh Tâm Chúa Giêsu ra khỏi nhà thờ và làm tượng hư hại. Sau đó, vị linh mục tự tử. Vì thế những người giáo dân này lo lắng và tìm đến tôi để tìm hiểu xem ngài đang ở đâu. Cuối cùng thì  ngài đã được cứu rỗi, nhưng đang ở trong tầng rất sâu của Luyện ngục và chưa được giải thoát.
Hỏi: Có nhiều người nói rằng các linh mục sống xa cách với thế giới. Bà cảm thấy điều nhận xét ấy đúng hay sai?

-Ðiều này cho thấy chiến dịch kiêu căng đang lan tràn. Tôi muốn nói cho bạn biết rằng những người có học thức nhiều ở trên trần gian này thường là cần Chúa Giêsu một cách khẩn cấp hơn những người đơn sơ. Lời nhận xét rằng các linh mục sống xa cách với thế giới không đúng nếu các linh mục cầu nguyện. Nếu các ngài không chịu cầu nguyện thì nguồn ân sủng sẽ bị giới  hạn. Tôi nghĩ rằng lời chỉ trích ấy thiếu sự đúng đắn. Một người có thể và nên nghĩ đến việc cầu nguyện, nhưng không phải là không hoà nhập với tất cả chúng ta. Mỗi một người chúng ta chia sẻ nhân tính và các kinh nghiệm tội lỗi, và không đi tìm hay lắng nghe một bác sĩ về Tâm lý học, về Triết học hay điều gì khác để thay đổi. Nếu có thì các linh mục cấp tiến sống xa cách Chúa Giêsu chứ không xa cách những người khác.

Hỏi: Có bao nhiêu linh mục và Giám mục mà bà đã được Chúa cho phép để giải thoát họ khỏi Luyện ngục mà đến Thiên Ðàng, kể từ sau Công Ðồng Vatican II, với lời cầu nguyện của bà, qua các Thánh lễ bà tham dự và qua các nỗi thống khổ mà bà đã gánh chịu?

-Thật ra tôi không thể nói cho bạn rõ con số chính xác, nhưng tôi chắc chắn rằng con số ấy có khoảng từ 40 đến 50 người.

Hỏi: Trong số 40 hay 50 người ấy, có bao nhiêu người đang ở Luyện ngục vì các sự đổi mới chung quanh Thánh lễ?

-Hầu như tất cả mọi người. Ða số là vì họ cho phép rước Lễ bằng tay.

Hỏi: Nếu có ít linh mục ngày nay tin vào cảm nghiệm của bà, như vậy có lẽ cũng chỉ có ít linh mục xin sự trợ giúp của các linh hồn phải không?

-Vâng. Tôi sợ rằng chỉ có ít người xin sự giúp đỡ từ các linh hồn mà thôi.

Hỏi: Bà có thể kể cho chúng tôi nghe trường hợp mà một linh mục cần sự giúp đỡ của các linh hồn, được không ạ?

-Vâng. Gần đây có một linh mục ở gần thành phố Budapest, Hung Gia Lợi muốn đổi mới nhà thờ của ngài và xây một tu viện nhỏ. Trước hết, ngài đến gặp Giám mục của ngài để xin trợ giúp. Vị giám mục cho phép vị linh mục làm bất cứ điều gì mà ngài muốn, nhưng vị Giám mục không thể trợ giúp tài chánh. Và rồi vị linh mục tốt lành ấy cầu nguyện, ngài nói rằng ngài phú thác nơi Ðức Mẹ Maria để Mẹ giúp ngài, qua các linh hồn. Sau đó, ngài đến gặp tôi, và tôi mau chóng đồng ý đi với ngài đến giáo xứ của ngài để nói về dự án ấy. Hai tuần sau khi tôi trở về nhà thì ngài nhận được 100 ngàn để xây nhà thờ và tu viện. Các linh hồn đã sốt sắng giúp đỡ ngài.

Hỏi: Thật là nhiều lông vịt!

-Không, không (cười), không phải là lông vịt đâu. Nhưng Chúa giúp đỡ ngay những ai tín thác nơi Ðức Mẹ và nơi sự trợ giúp của các linh hồn.

Hỏi: Bà biết rằng đa số các tu viện ngày nay bị trống vắng. Ðiều gì đã gây ra tình trạïng này và làm sao để chữa trị?

-Phương cách chữa trị gồm việc nhấn mạnh về tinh thần cầu nguyện, hy sinh và sám hối, đền tội. Như thế, các thanh niên sẽ đến như những làn sóng. Nếu các linh hồn cảm thấy mình được Chúa kêu gọi để phục vụ Ngài thì sẽ biết rất rõ rằng lời cầu nguyện là đường đi, và nếu không có lời cầu nguyện nuôi dưỡng thì tu viện làm được gì?

Nếu các linh mục cứ tiếp tục cầu nguyện thì làn sóng tu sinh sẽ có ảnh hưởng, và cuối đường, sẽ không còn cần những bàn tay không được thánh hiến để cho giáo dân rước Lễ. Nếu các tu viện làm được như vậy thì sẽ củng cố đức tin của mọi người và đẩy Satan đi thật xa.

Hỏi: Bà đã nhấn mạnh về sự tín thác nơi Mẹ Maria để Mẹ hướng dẫn người ta đến với Chúa Giêsu. Vậy bà có thấy sự khác biệt nào giữa các linh mục của Ðức Mẹ Maria (Marian priests) và các linh mục cấp tiến đang có khuynh hướng loại trừ Ðức Mẹ ra khỏi mọi sinh hoạt không?

-Có chứ. Tôi có thể nhận diện một linh mục của Ðức Mẹ ngay lập tức. Các linh mục này rất dịu dàng, khiêm nhường, sám hối, yêu thương và luôn bảo vệ người khác, thật khác hẳn các linh mục cấp tiến. Trong sự khiêm nhường, họ trở nên mạnh mẽ, và qua sự mạnh mẽ, hoa quả của họ rõ ràng hơn các linh mục không yêu mến Mẹ. Các linh mục của Ðức Mẹ ít có vấn đề về luật độc thân. Với Ðức Mẹ ở bên cạnh, họ đến và cảm nhận được muôn vàn ơn lành đến với họ, qua tình trạng sống độc thân.
Với sự trợ giúp của chúng ta, chính Ðức Mẹ Maria sẽ đạp dập đầu Satan. Ðiều này không phải là điều tượng trưng nhưng là sự kiện thật. Satan trốn chạy khỏi Ðức Mẹ Maria và các linh mục của Mẹ. Các linh mục của Mẹ và Ðạo Binh Ðức Mẹ gồm các giáo dân quây quần chung quanh các linh mục sẽ cứu nhân loại vào giờ phút cuối cùng. Ðiều này sẽ xẩy ra với sự Khải Hoàn của Trái Tim Vô Nhiễm Mẹ Maria.

Hỏi: Vậy thế giới có một vị Giáo hoàng là người con của Mẹ, có Ðạo Binh Ðức Mẹ gồm các linh mục và giáo dân, những người này sẽ dẫn đầu đạo binh qua sự Khải hoàn của Trái Tim Vẹn Sạch Mẹ Maria. Nếu người ta muốn hợp tác với Ðức Giáo Hoàng và Ðạo Binh Ðức Mẹ Maria thì phải làm cách nào tốt nhất? Người ta có thể làm những gì tốt cho Cuộc Khải Hoàn của Trái Tim Vô Nhiễm Mẹ Maria không?

-Hãy bắt đầu bằng lời cầu nguyện, bắt đầu sống những thông điệp của Mẹ Maria ở Medjugorje, Nam Tư. Hãy thánh hiến bản thân mình và gia đình mình cho Trái Tim Vô Nhiễm Mẹ Maria.

(Hết Chương 12, còn tiếp)

Print In trang | sendtofriend Email | back Trở về
  
Tin/Bài mới
Lễ Đức Mẹ Hồn Xác Lên Trời, L.m. Phêrô, Cmc (1) (8/10/2009)
Cùng Các Linh Mục Con Cưng Của Mẹ, Chương 45 (8/9/2009)
Hang Đá Đức Mẹ Tại Nhà Thờ St. Barbara: Mừng Kính Lễ Đức Mẹ Mông Triệu, 15/08. (8/9/2009)
Bí Mật, Hình Phạt, Và Chiến Thắng Của Hai Trái Tim Của Đức Giêsu Và Đức Mẹ Maria (8/8/2009)
Trinh Nữ Vương (8/8/2009)
Tin/Bài cùng ngày
Thứ Tư 5-8, Lễ Cung Hiến Ðền Ðức Bà Cả (8/5/2009)
Tin/Bài khác
Liên Lỉ Tạ Ơn (8/4/2009)
Maria, Mẹ Của Tôi (8/4/2009)
Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp(nhà Thờ) La Mã(tỉnh) Bến Tre (7/31/2009)
Ai Thiếu Đức Khiêm Nhường Đặc Biệt Của Đức Mẹ, Người Đó Không Giống Đức Mẹ Chút Nào (7/31/2009)
Hình Ảnh Thánh Lễ Quốc Tế Tại Nhà Thờ Thánh Gia Cô Bê (st. James) Tại Medjugorje (7/31/2009)
MeMaria.org -- Từ 15/4/1999 lần truy cập -- Kim Hà [Valid RSS]
Copyright © 2011 www.memaria.org. All Rights Reserved. Powered by VNVN System Inc.
Best view with IE 7.0, Fire Fox, resolution 1024x768